Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 167: Người kế vị xuất hiện (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Nữ tu họ Nguyễn kia chỉ là Luyện Khí trung kỳ. Nàng trúng kế của Nguyễn Tinh Linh, ngực thủng một lỗ, trong nháy mắt đã tắt thở bỏ mạng.

Lư Kính Thanh ngẩng đầu, vẻ mặt lạnh lùng:

- Đồ khốn, ta muốn ngươi phải chết!

- Không xong!

Trên gương mặt Hủ Mộc lão đạo đầy vẻ nghiêm trọng:

- Sao Lư gia còn mời một vị cao thủ Luyện Khí hậu kỳ, cuộc chiến này không dễ đánh đâu...

Phương Tịch mím chặt môi, trên gương mặt đầy kiên nghị, nắm chặt Thanh Hòa Kiếm trong tay.

Hoàn toàn là dáng vẻ một dũng sĩ thấy chết không sờn!

Trong lòng hắn lại xuất hiện một suy nghĩ khác:

“Nguyễn Tinh Linh này quả nhiên không phải thiên tài trong gia tộc tu luyện tới mức ngốc không hiểu lòng người đen tối, trái lại có dũng có mưu. Nếu nàng sớm biết nội gian này không đáng tin, tất nhiên còn có sự chuẩn bị khác... Trận này có thể đánh!

Quả nhiên trong phút chốc, một luồng ánh sáng màu trắng nhanh chóng lao tới, trong đó hiện ra một lão tu sĩ râu tóc bạc trắng, trên người mặc trường bào hình chim hạc, khí tức toàn thân không ngờ đạt tới Luyện Khí tầng chín!

- Gió tây thổi qua, Vạn Hồ gợn sóng, tướng quân bạc tóc chỉ một đêm, ha ha, chào các vị!

Mặt mũi lão đạo mặc trường bào chim hạc hiền lành, phong độ phiêu dật. Hắn đứng trên cao thi lễ với đám người.

Trên mặt Lư Kính Thanh lại hiện ra vẻ kiêng kỵ:

- Phong Bạch Mộng của Bạch Vũ Đảo? Bạch Vũ Đảo các ngươi muốn nhúng tay vào chuyện Đào Hoa Đảo ta sao?

Phong Bạch Mộng lắc đầu:

- Thứ nhất, Đào Hoa Đảo này không phải của ngươi. Thứ hai, Tinh Linh là tằng ngoại tôn nữ của lão phu, không có khả năng là người ngoài.

- Lão già tự tìm chết. Kể từ hôm nay, Đào Hoa Đảo ta và Bạch Vũ Đảo không chết không dừng!

Lư Kính Thanh nổi giận gầm lên một tiếng, trên thân bắt đầu mọc ra từng sợi lông vượn.

Sóng pháp lực của hắn đã nhanh chóng tăng lên, trong nháy mắt đã biến thành một con Đại Mã Hầu lông hồng mắt đỏ!

Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, không hiểu sao cứ thấy quen mắt:

“Chẳng lẽ Hóa Thú Bí Pháp của Vạn Thú Thân?

- Quả nhiên, ngươi còn đồng thời tu luyện công pháp luyện thể!

Nguyễn Tinh Linh vỗ vào lẵng hoa dưới thân, một mùi đàn hương tỏa ra bốn phía.

- Ân huynh, ta giao con tiện nhân kia cho ngươi. Ta tới đối phó với Phong Bạch Mộng này! Lão tử mới tu luyện thành Xích Viên Biến Hóa, phối hợp với tu vi ban đầu, đấu với Luyện Khí đại viên mãn cũng không thành vấn đề.

Lư Kính Thanh dữ tợn quát, vừa nhìn về phía ba thủ hạ Luyện Khí trung kỳ nhà mình:

- Về phần đám lính tôm tướng cua, các ngươi tới đuổi đi!

Hắn nói xong, hóa thân thành Xích Viên dữ tợn muốn nhào tới, lại đột nhiên kêu thảm một tiếng:

- Chuyện gì xảy ra vậy? Pháp lực của ta?

- Quả nhiên là ngươi mua bình tinh huyết Xích Viên kia.

Nguyễn Tinh Linh cười khanh khách, vuốt ve lẵng hoa.

- Đồ đê tiện, ngươi hạ độc? Ngươi biết ta khổ luyện thuật luyện thể tầng thứ ba không thành, vẫn luôn tìm kiếm vật ấy? Ngươi mua chuộc Chung gia?

Lư Kính Thanh kêu thảm một tiếng, hình như đã hiểu ra.

- Ngươi đúng là một kẻ ngốc... Nếu Chung gia bằng lòng bỏ qua uy tín của mình mà phối hợp với ta ngầm hãm hại ngươi, ta còn cần phải ra tay sao? Chung gia nghiền chết ngươi giống như nghiền chết một con kiến, căn bản không cần tính kế... Tinh huyết Xích Viên tất nhiên là hàng thật giá thật. Nhưng ngươi không biết, tuy yêu thú Xích Viên vô cùng mạnh mẽ nhưng trời sinh có một thiếu hụt nhỏ, đó là nếu ngửi được Thiên Tử Đàn Hương trong lẵng hoa của ta, gân cốt sẽ bủn rủn, toàn thân không có sức lực...

Nguyễn Tinh Linh cười ha hả nói:

- Nếu ngươi luyện hóa tinh huyết, lại ngửi được Thiên Tử Đàn Hương này, pháp lực của ngươi tất nhiên cũng sẽ tiêu tan, mơ màng ngủ mấy ngày... Quá trình này thật ra có lợi cho việc luyện hóa tinh huyết Xích Viên. Đáng tiếc, ngươi không sống được đến lúc đó!

- Tốt... sau này Đào Hoa Đảo có ngươi chủ trì đại cục, lão phu không lo nữa.

Phong Bạch Mộng cười ha hả, hình như cực kỳ thỏa mãn với sự bố trí của Nguyễn Tinh Linh.

Ngay cả vị Ân đạo hữu kia cũng vội vàng ném một lá cờ nhỏ ra, tạo thành một đường ánh sáng màu đen bao bọc bản thân, cân nhắc tới vấn đề có nên lập tức chạy trốn hay không.

Đám người Hủ Mộc lão đạo nhìn thấy mọi chuyện thay đổi khó lường, trên mặt bọn họ đầy vẻ vui mừng.

Chỉ có Phương Tịch thầm mắng một câu:

“Hóa ra phần tinh huyết Xích Viên trong hội đấu giá kia là do Nguyễn Tinh Linh dùng để câu Lư Kính Thanh chứ không phải ta!

“Mẹ nó, những thế gia tu tiên còn không biết chôn bao nhiêu cạm bẫy trong công pháp truyền thừa... Chuyên hãm hại tán tu!

Mặc dù kẻ xui xẻo bây giờ là kẻ địch, nhưng Phương Tịch cũng giống như Lư Kính Thanh đều là tầng dưới cùng không có truyền thừa, không biết rõ về những bí văn trong tu tiên giới!

Đối mặt những thế gia tu tiên nắm giữ bí thông tin bí mật, còn chết không biết xấu hổ làm thủ đoạn phong tỏa lũng đoạn, bọn họ không chừng sẽ tự nhiên chịu thiệt!

Mấu chốt là sau khi bọn họ chịu thiệt, những thế gia kia còn muốn dương dương đắc ý đạp lên một phát, mắng một câu chân đất còn muốn lên trời? Ta khinh!

- Khụ khụ... Nguyễn Tinh Linh!

Lư Kính Thanh rút ra một thanh đoản kiếm và bất chợt cắm vào bắp đùi mình, mượn điều này để tỉnh táo trong giây lát, vẻ mặt dữ tợn nói:

- Được... Mối thù diệt môn này quả thật khiến cho ngươi trở nên lão luyện hơn. Phần đa mưu túc trí này giống hệt với phụ thân đáng chết của ngươi. May mà lão tử vẫn giữ lại một phần cuối cùng để đề phòng ngươi!

Vút!

Trên không trung đột nhiên phát ra một đợt pháo hoa, hóa thành một mặt quỷ dữ tợn nào đó.

Tiếp theo, lại có hai độn quang bay tới, trong đó lộ ra hai huynh đệ trông giống hệt nhau.

Sau khi Phương Tịch nhìn thấy, đều cảm thấy hơi quen mặt, cẩn thận suy nghĩ lại biết đó là ai.

Hủ Mộc lão đạo nhanh hơn hắn, gọi ra danh hiệu của hai huynh đệ này:

- Khấu Thị Song Hung? Lư Kính Thanh... Ngươi không ngờ cấu kết với phỉ tu? Chỉ cần chuyện này truyền đi, sau này ba mươi sáu đảo, không cả Vạn Đảo Hồ đều không có chỗ cho ngươi dung thân!

- Đại ca, bọn họ thật phiền! Giết hết đi!

Nhị đệ trong Khấu thị Song Hung nhàm chán ngáp một cái.

- Đúng vậy... Lão Lư không cần lo lắng, cứ giết sạch đi, sẽ không có người nào biết được đâu.

Lão đại Khấu gia cười ha ha, trong lời nói đầy sát khí!

- Không ngờ là hai người này, quả thật hơi khó giải quyết.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)