Phương Tịch nhìn bàn chân của đối phương.
Chỉ thấy tuy phía trên mọc ra lân phiến cùng móng chân sắc bén, nhưng bắp thịt vặn vẹo quái dị, lỗ chân lông có thể phun trào khí lưu, quả thực chính là vì tăng cường thân pháp mà sinh!
- Quái vật, một con quái vật chân chính!
- Võ giả ở thế giới này, lại thật có thể làm đến mức độ như thế!
Trong lòng Phương Tịch cảm khái.
Cùng lúc đó, hắn không khỏi dâng lên kính ý với Độc Cô Vô Vọng.
Có thể làm được điểm này, đối phương không thẹn tên tuổi đệ nhất Đại Tông Sư!
Hắn hít sâu một hơi, từng bước một đi về phía trước.
- Phương Tông Sư, ngươi làm cái gì?
Yến Chuẩn nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt kinh ngạc:
- Độc Cô Vô Vọng lo lắng tinh thần mình thất thường, ở trên Cầu Bại Sơn rèn đúc huyền xích khóa mình lại... Để ngừa hắn mất khống chế, sẽ nổi điên giết người... Chúng ta cách xa là được rồi, đến gần chính là muốn chết!
- Gặp phải đối thủ như vậy, làm sao có thể dễ dàng buông tha?
Con ngươi của Phương Tịch hừng hực, lập tức quát:
- Hỗn Nguyên!
Ong ong!
Sau một khắc, từng đạo cương khí màu đỏ thắm từ trong lỗ chân lông toàn thân tràn ra!
Từ xa nhìn lại, phảng phất như mặc khôi giáp đỏ thẫm!
- Đây là... khí quán toàn thân chính tông?
Chu Đồng nhìn thấy cảnh này, khó có thể tin xoa mắt:
- Phương Tông Sư không phải mới vừa đột phá Tông Sư sao? Sao đột nhiên liền đến cương khí cực hạn? Không đúng... Căn cứ trong hội nghiên cứu, muốn làm được khí quán toàn thân, thân thể nhất định phải không có sơ hở, không có một tia ám thương, khí huyết dồi dào mới được, không có bí dược do trong hội nghiên cứu chế tạo, làm sao có thể làm được?
Căn cứ Tông Sư Hội nghiên cứu, muốn làm được khí quán toàn thân, trước hết là Tông Sư, sau đó thành tựu thân thể vô lậu.
Mà trên thực tế, võ giả lên cấp, đều nương theo giao đấu, không có ám thương cực nhỏ.
Dù là Tông Sư cũng vậy!
Trong Tông Sư Hội, cũng chỉ có thiên tài từ nhỏ bồi dưỡng, lại tu luyện võ học cực phẩm, mới có cơ hội đột phá tới cảnh giới này!
Ngoài ra phải vận dụng bí dược cực kỳ quý giá, trị liệu thân thể, bù đắp thương thế, tăng cường khí huyết.
Đây là cảnh giới mà Chu Đồng và Yến Chuẩn khổ sở truy tìm.
Lúc này, lại dễ dàng xuất hiện ở trên người Phương Tịch!
- Cái này chính là... Cương khí cực hạn sao?
Phương Tịch vẩy vẩy cánh tay, phát hiện sau khi bám vào một tầng cương khí, lực cản không khí tựa hồ ít đi rất nhiều, thần sắc như có điều ngộ ra.
Cái gọi là khí quán toàn thân, tương đương với mặc cho Tông Sư một tầng khôi giáp giả lập, có thể giảm lực cản không khí.
Lực cản không khí giảm, tốc độ ra tay tự nhiên sẽ tăng cường!
Bất kỳ ai khi khí quán toàn thân, đều sẽ biến thành hình thái thích hợp triển khai võ học nhất!
- Bất quá, căn cơ của võ giả là cương khí, cương khí tiêu hao hết liền xong!
- Vẫn là Độc Cô Vô Vọng đủ tàn nhẫn, trực tiếp cải tạo thân thể bằng huyết nhục của mình, võ đạo đến đây, đã không phải người!
Phương Tịch có thể làm được điểm này, hoàn toàn là công lao của Trường Xuân Quyết.
Ngoài ra, Khí Huyết Đan ở tu tiên giới cũng không thể không kể công.
Hai bên kết hợp, mới để hắn lên cấp Tông Sư cực hạn.
Nhưng muốn chân cương hóa hình, cẫn có chút gian nan.
Dựa theo ý tưởng của Phương Tịch, có lẽ phải dùng đan dược cấp hai bổ sung khí huyết, mới có thể nhìn thấy thời cơ đột phá!
Bất quá hiện tại, đã đầy đủ!
Phương Tịch nhìn Độc Cô Vô Vọng đã hóa thành Yêu Ma, năm ngón tay phải khép lại, hóa thành một quyền!
Ầm ầm!
Cú đấm này đập ra, hắn chỉ cảm thấy không khí bốn phía không chỉ không biến thành lực cản, trái lại hóa thành trợ lực, để cho hắn giống như một con cá bơi lội trong dòng nước, quyền pháp kéo lên đến cảnh giới trước nay chưa từng có.
- Huyết nhục Yêu Ma... Hóa ta Tông Sư!
Trong miệng Độc Cô Vô Vọng phun ra một câu nói mơ hồ không rõ, lấy tay trảo một cái!
Một trảo này thoạt nhìn thích tùy ý, nhưng kì thực giấu diếm sát cơ, càng có biến hóa vô tận, hầu như luyện võ công đến tận xương tủy!
Đùng!
Cương khí biến thành nắm đấm va chạm với lợi trảo của Yêu Ma.
Sau một khắc, vù vù!
Cánh tay của Độc Cô Vô Vọng phun khí lưu, lấy tốc độ nhanh hơn Phương Tịch nện đến trước mặt hắn!
Thân hình Phương Tịch chợt lui, vừa vặn tránh thoát một trảo kia.
Xì xì!
Sau khi lợi trảo đánh hụt, lại phát sinh biến hóa quỷ dị.
Từng móng tay sắc bén nhanh chóng thoát ly, tựa hồ bị thúc đẩy mãnh liệt, giống như viên đạn bắn ra!
Ầm ầm!
Phương Tịch không kịp né tránh, bị năm móng tay bắn trúng ngực, cả người bay ngược ra.
- Ai... Phương Tông Sư không có lí trí!
Yến Chuẩn thấy cảnh này, trầm thấp thở dài:
- Lấy thực lực hiện tại của Độc Cô Vô Vọng, cho dù hội trưởng đích thân tới, lại mang theo mấy vị Đại Tông Sư khí quán toàn thân, cũng chưa chắc có thể bắt được... Lúc này sợ rằng nguy hiểm, hắn cũng không biết Hồi Nguyên Bí Thuật!
Nhưng sau một khắc, miệng hắn mở lớn, nhìn Phương Tịch như người không liên quan gì đứng lên, vỗ vỗ ngực.
Ào ào ào!
Quần áo của hắn giống như bướm xuyên hoa vỡ vụn, từng mảnh từng mảnh bay lượn.
Mấy lợi trảo và lân phiến xà giao cùng nhau rớt xuống.
- Không tệ, lại có thể xuyên thấu hai tầng phòng ngự của ta... Còn thiếu một chút là có thể thương tổn ta.
Phương Tịch ngẩng đầu, trong ánh mắt mang theo hứng thú trước nay chưa từng có:
- Hiệp hai, bắt đầu đi!