Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 146: Hủ mộc (2)

Chương Trước Chương Tiếp

...

Trong phường thị, một phòng trà.

Phương Tịch đi tới nơi này, trước đó Mạc Thanh Y giới thiệu là nơi giao lưu tin tức.

Sau khi vào phòng trà, Phương Tịch gọi một bình linh trà, nhìn trong chén trà bốc lên sương trắng, không khỏingơ ngác thất thần.

Trong nước trà, từng mảng từng mảng lá trà tỏa ra linh quang, hóa thành từng con cá nhỏ năm màu, đang nô đùa truy đuổi.

- Linh trà này ẩn chứa linh khí bình thường, chủ quán chỉ có thể nỗ lực ở trên mùi vị cùng sự mới mẻ...

Bây giờ Phương Tịch đã vượt xa quá khứ, cẩn thận kiểm tra một phen, xác thực không có vấn đề gì, liền nhấp một ngụm.

Một con cá nhỏ màu đen biến mất không thấy, khuấy động đến cá nhỏ khác tới lui tuần tra càng nhanh.

Đúng lúc này, chỉ nghe bàn nam nữ ở bên cạnh nói:

- Gần đây phường thị không yên ổn... Có người nói đã mất tích mấy vị đạo hữu. Đại khái lại là Khấu Thị Song Hung làm.

- Huynh đệ Khấu gia kia vốn có ba người, sau đó không biết làm sao chết một người, hơn nữa không sống được ở Thanh Trúc Sơn, chạy đến nơi đây dằn vặt chúng ta, quả thật đáng ghét!

Một đại hán mặt tím tựa hồ biết chút nội tình, phẫn hận nói.

Phương Tịch nghe xong, phản ứng đầu tiên là... “Sẽ không phải tìm ta báo thù chứ?

Bất quá hắn rất nhanh phục hồi tinh thần, lão tam Khấu gia là Tư Đồ Thanh Thanh giết, Tư Đồ Thanh Thanh cũng chỉ biết mình được một Thể Tu xa lạ cứu, có quan hệ gì tới linh nông nhỏ yếu như hắn?

- Nhưng tốt nhất không nên quang minh chính đại lấy ra Kim Giao Kiếm, còn có ba cái túi trữ vật kia...

- Vừa vặn, ta thiết lập cho Phương Tịch là quỷ nghèo, pháp khí cũng chuẩn bị đổi về Thanh Hòa Kiếm...

Phương Tịch suy nghĩ một chút, phát hiện thân phận này không có kẽ hở, liền cúi đầu, tùy ý uống trà.

Một ngày nghe không ít bát quái, thêm nước suối mấy lần, mãi đến khi cá nhỏ trong chén trà trở nên mơ hồ.

Lúc này Phương Tịch mới đứng dậy, đi tới trước mặt một lão giả đạo bào.

Lão giả tóc hoa râm, râu dê tỉa cẩn thận, hai mắt lấp lánh hữu thần.

Nhìn thấy Phương Tịch lại, nhất thời cười nói:

- Vị đạo hữu này muốn hỏi vấn đề gì? Tại hạ đối với các con đường bí ẩn trong phường thị, thậm chí tin tức Vạn Đảo Hồ, vẫn tính khá linh thông.

Vị lão đạo này là một “mật thám, bất quá biết bí ẩn khẳng định vượt xa phàm nhân như Mạc Thanh Y.

Bởi vậy cần thu phí.

- Ta biết quy củ, đi phòng riêng, gọi một bình Thanh Minh Mạn Vũ tốt nhất!

Phương Tịch gật đầu, cùng lão đạo đi tới phòng riêng.

Sau khi tiến vào, tiếng nói ở ngoại giới nhất thời bị ngăn cách, hiển nhiên là có cấm chế cách âm.

Phòng riêng như vậy, sử dụng một lần ít nhất cần một viên linh thạch.

Nhưng Phương Tịch gọi Thanh Minh Mạn Vũ, phát hiện chỉ là trà cho phàm nhân, khóe miệng nhất thời giật giật.

Linh thạch này mua không phải trà, mà là tin tức tình báo!

- Lão hủ Hủ Mộc Đạo Nhân, không biết vị tiểu hữu này muốn hỏi chuyện gì?

Hủ Mộc Đạo Nhân khách khí chắp tay.

- Đạo hữu khách khí, tại hạ Phương Tịch, chỉ là một linh nông ở Thanh Trúc Phường Thị...

Phương Tịch rất thẳng thắn, lại mang theo vẻ nhức nhối hỏi:

- Hôm nay tới Vạn Đảo Hồ, chỉ là muốn tìm một nơi thanh tịnh, gian khổ tu hành mà thôi, không biết đạo hữu có thể giới thiệu không?

- Nguyên lai đạo hữu là chí sĩ một lòng khổ tu!

Hủ Mộc lão đạo hơi kinh ngạc, hỏi:

- Đạo hữu có nguyện gia gia nhập thế lực gì? Không ít gia tộc và tông môn, đều trường kỳ chiêu mộ linh nông.

- Không muốn, tại hạ không muốn bị ràng buộc.

Phương Tịch cười khổ trả lời.

- Vậy ở phường thị thuê động phủ thời gian dài?

Hủ Mộc lão đạo lại đưa ra một đề nghị.

- Cái này... Tại hạ chỉ muốn một mảnh linh điền khá lớn, lúc trước làm tá điền đủ rồi, bây giờ muốn làm địa chủ.

Phương Tịch nói ra ý nghĩ của mình, muốn trồng cây, không phải cần một mảnh đất lớn sao?

- Linh điền, địa chủ...

Khóe miệng của Hủ Mộc lão đạo co giật, có chút rõ ràng nhu cầu của Phương Tịch.

- Nguyên lai đạo hữu muốn tìm linh mạch vô chủ, thậm chí làm đảo chủ? Đáng tiếc... linh đảo vô chủ mấy trăm năm trước rất thường thấy, nhưng mười năm qua, lại rất ít nghe được có đạo hữu phát hiện.

- Như vậy sao, thật đáng tiếc...

Phương Tịch lắc đầu, dáng vẻ tiếc nuối.

- Đạo hữu cũng không cần tiếc nuối, Long Ngư Chung thị thỉnh thoảng sẽ thả ra một ít linh mạch không đủ tư cách cho tán tu thuê lâu dài, sẽ có cơ hội... Hoặc một ít đạo hữu trên linh đảo muốn kéo người nhập bọn, cũng sẽ mở ra điều kiện phong phú, thuê mảng lớn linh địa lâu dài là có thể, thậm chí còn có thể trực tiếp lên làm Nhị đảo chủ, Tam đảo chủ... Nếu có ý nguyện, đạo hữu có thể lưu lại tin tức ở chỗ này, lão đạo sẽ lưu ý cho đạo hữu.

- Đa tạ đạo trưởng.

Phương Tịch nghe xong, trong lòng hơi động, chân tâm thực lòng cám ơn, lại hỏi:

- Trong phường thị, có nơi nào bán trận pháp không? Tại hạ muốn mua một bộ bảo vệ động phủ...

- Trong Long Môn Các có bán, cao nhất là cấp một thượng phẩm Vân Vụ Kinh Lôi Trận... trong phường thị cũng ở một Trận Pháp Sư, họ Hứa, chỉ cần trả giá đầy đủ, thì có thể thỉnh cầu ra tay, cao nhất là bố trí ra trận pháp cấp một trung phẩm...

Hủ Mộc lão đạo cười híp mắt nói.

Còn trận pháp cấp hai? Cái này giống như Phá Cấm Phù cấp hai, đều thuộc về vật tư chiến lược, không phải đại thế lực, căn bản không có con đường giao dịch.

Phương Tịch lại hỏi thêm mấy vấn đề, cuối cùng đề tài dẫn tới công pháp Trúc Cơ ở Long Môn Các.

Hủ Mộc lão đạo lắc đầu:

- Những gia tộc Trúc Cơ kia, làm sao có khả năng cho tán tu chúng ta công pháp tốt chân chính? Thả ra những pháp quyết kia phần lớn uy lực bình thường, thậm chí cực kỳ gian nan... Đặc biệt là mấy quyển pháp quyết Luyện Thể kia, phần lớn đều hố người, nói tu luyện tới cực hạn có thể so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, trên thực tế quan ải bình cảnh trong đó rất nhiều, phần lớn ngay cả Luyện Thể tầng ba cũng rất khó đột phá...

Trong giọng nói của hắn mang theo cay đắng:

- Luyện Thể tiêu hao tài nguyên quá nhiều, dùng hơn ngàn viên linh thạch, cũng chưa chắc có thể lên cấp Luyện Thể tầng ba, không bằng trực tiếp tích góp, đi Bạch Trạch Tiên Thành đấu giá một viên Trúc Cơ Đan!

- Bạch Trạch Tiên Thành, còn đấu giá Trúc Cơ Đan? Không biết bán ra giá bao nhiêu?

Ánh mắt Phương Tịch sáng lên.

- Trong buổi đấu giá lớn đều có, giá quy định ba ngàn linh thạch... Huống chi mua được cũng không tính là của mình, cầm chắc mới là bản lĩnh.

Hủ Mộc lão đạo đầy thâm ý nói.

Rất hiển nhiên, mỗi một lần sau khi đấu giá Trúc Cơ Đan, tất nhiên sẽ nương theo chém giết đẫm máu!

Chỉ nghĩ một chút, đã làm người cảm giác không rét mà run!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)