Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 145: Hủ mộc (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Coong!

Độc Xà Toản có thể so với pháp khí thượng phẩm, chỉ lát nữa là chui vào mi tâm của Phương Tịch.

Chớp mắt tiếp theo, một đạo ánh sáng màu đỏ thắm hiện lên ở trên trán Phương Tịch, giống như mũ giáp.

Độc giác chui vào mũ giáp, lại phát ra tiếng vang lớn, sau đó bị hất văng đi!

- Làm sao có khả năng?

- Chẳng lẽ hắn còn ẩn giấu một pháp khí thượng phẩm phòng ngự? Nhưng nơi nào còn có pháp lực thôi thúc?

Miêu Đông biến sắc.

Mà lúc này, trên mặt Phương Tịch lại hiện ra nụ cười.

Hắn khẽ quát một tiếng, thân hình như mãng xà thoát khốn, ở trên mặt nước điểm liền tám bước, đi đến trước mặt Miêu Đông.

- Bí kỹ Hỗn Nguyên Vô Cực!

Phương Tịch giơ tay, cương khí khuấy động, giống như sấm sét nện xuống!

Ầm ầm!

Kim Bối Ngao kêu thảm, lồng nước nổ tung, biến thành hơi nước đầy trời.

Phương Tịch thế đi không giảm, lại một quyền, đánh trúng đầu Miêu Đông!

Ầm!

Đầu của người này giống như quả dưa hấu nổ bể ra, đỏ trắng chảy đầy đất.

- Tê tê!

- Ngang!

Thanh nhi ở sau lưng Phương Tịch rên rỉ một tiếng, tương tự mất đi khí tức.

Ngay cả Kim Bối Ngao ở dưới chân Phương Tịch cũng hét thảm, trong nháy mắt tử vong!

Ngự Thú Sư và Yêu Thú ký kết khế ước, bình thường đều là nô dịch, một khi Ngự Thú Sư tử vong, Yêu Thú khế ước tất nhiên không may... Trừ khi sử dụng không phải huyết khế, mà là các loại thủ đoạn như Ngự Thú Thư, hoặc Ngự Thú Sư chủ động giải trừ khế ước, bằng không chắc chắn phải chết!

- Ngươi cho rằng ta là Luyện Khí tầng bốn, lại không biết ta còn là Luyện Thể tầng ba, có thể địch Luyện Khí hậu kỳ...

Phương Tịch cảm khái, bắt đầu quét tước chiến trường.

Kim Bối Ngao và Thủy Lão Nha đều là Yêu Thú cấp một hạ phẩm, còn có Bích Huyết Mãng cấp một trung phẩm, bán không ít linh thạch, chỉ là không tiện bán ở trong Bảo Chu Phường Thị.

Giữa không trung, Kim Giao Kiếm đè hắc trảo xuống, bay tới trong tay Phương Tịch.

Phương Tịch nhìn một chút, phát hiện pháp khí trung phẩm này đã vết thương đầy rẫy, gần như báo hỏng, không khỏi thở dài một tiếng.

Huyền Thiết Thuẫn của hắn cũng bị Bích Huyết Mãng ăn mòn, mặt ngoài trở nên loang lổ, xem như tàn phế.

- Nếu không có tiền thu, lần này thiệt thòi lớn.

Phương Tịch từ trên người Miêu Đông tìm được một cái túi trữ vật, sau khi hủy thi diệt tích, liền điều động Hắc Vân Đâu rời đi.

...

Trong Vạn Đảo Hồ, hòn đảo chi chít như sao trên trời, đặc biệt là hoang đảo không có linh khí, cơ bản tùy ý có thể thấy được.

Phương Tịch chọn một chỗ, mở ra một động phủ bí ẩn.

Trong động phủ.

Hắn lấy túi trữ vật của Miêu Đông ra, tiêu hao không ít thời gian, xóa đi pháp lực lạc ấn, sau đó đổ xuống đất.

Ào ào ào!

Một đống thứ linh tinh hiện ra.

Trừ chút quần áo, chủ yếu là lượng lớn bình bình lọ lọ, Phương Tịch kiểm tra, phát hiện khả năng là lương thực của ba con linh thú kia.

Ngoài ra còn có mấy chục viên linh thạch, một ít phù lục cấp thấp.

Trong đó còn có một tấm da thú, phía trên dùng chữ máu miêu tả rất nhiều phù ấn, chính là Huyết Khế Thư !

- Xem ra, tu sĩ Ngự Thú cũng rất nghèo, đại khái gia sản đều nện ở trên người linh sủng...

Phương Tịch hơi xúc động.

Kỳ thật thực lực của Miêu Đông kia không kém, cho dù gặp phải Luyện Khí tầng bảy, dựa vào linh sủng phối hợp cũng có thể đọ sức.

Đáng tiếc đụng phải hồ ly như hắn, từng bước một bị đẩy vào cạm bẫy.

Khí tức võ đạo ở Đại Lương không giống Thể Tu ở Nam Hoang, rất dễ dàng bị bỏ qua, vừa vặn trở thành lá bài tẩy của Phương Tịch.

Hắn nhìn về phía mấy cái thẻ ngọc và cuốn sách, lật xem từng cái.

- Địa Lý Chí của Vạn Đảo Hồ? Thứ tốt...

- Kim Thủy Công? Thích hợp tu sĩ linh căn Lim Thủy? Kim Thủy tương sinh, tựa hồ tốt hơn hàng thông thường một chút?

- Phong Cảnh Chí của Huyền quốc? Ta đã xem qua...

Phương Tịch nhìn mấy chiếc thẻ ngọc, vẫn không phát hiện truyền thừa ngự thú, không khỏi thất vọng.

Cũng may hắn không phải người vạn sự đều muốn tận thiện tận mỹ, lại tùy ý mở mấy quyển sách:

- Ngẫu nhiên đạt được trứng Bích Huyết Xà, lấy tên Thanh nhi, lấy Bách Hương, Mộc linh dịch... Phối hợp bột phấn linh thạch, điều chế thành linh dịch ngâm... Một tháng thoát xác...

- Tháng hai, Thủy Lão Nha tham ăn, ngậm về một chuỗi Hương Lý Quả, từ bỏ Thanh Ngọc Lý, phạt ba ngày không được ăn...

...

Ở trên trang sách ố vàng, thình lình ghi chép kinh nghiệm nuôi nấng ba con linh sủng của Miêu Đông!

Đây là một quyển nhật ký ngự thú!

- Tuy không có truyền thừa, nhưng pháp môn chăn nuôi ba loại linh thú, phần lớn đều ở trong này... Có thể tập hợp thành một môn truyền thừa không trọn vẹn?

Phương Tịch sờ cằm, lại cảm thấy không thiệt thòi.

...

Sau nửa tháng.

Phương Tịch cẩn thận ở trong thành trấn của phàm nhân trốn mấy ngày, thay đổi mấy nơi, cuối cùng lấy khuôn mặt của Phương Tịch đi tới lối vào Bảo Chu Phường Thị.

- Vị tiên sư đại nhân này, cần dẫn đường không?

Lại một đám dân bản địa xông tới, Mạc Thanh Y cũng ở trong đó, tựa hồ căn bản không biết Miêu Đông xảy ra chuyện.

- Bao nhiêu linh thạch?

Phương Tịch ra vẻ ngây ngô, mặc pháp bào màu xanh có mảnh vá, vừa nhìn liền biết không có tiền.

- Một ngày chỉ một viên linh tinh!

- Quá đắt, không muốn không muốn!

Nghe đến đó, Phương Tịch lập tức lắc đầu, tự mình chui vào trong phường thị.

- Ai... Xem ra vị tiên sư này trong túi ngượng ngùng, hôm nay không có mối làm ăn rồi.

Rất nhiều người dẫn đường ai thán.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)