- Ai?
Nhưng từ khi Phương Tịch ra phường thị vẫn cực kỳ cảnh giác, sau khi phát hiện không đúng, lập tức vỗ túi trữ vật.
Huyền Thiết Thuẫn bay ra, chặn ở quanh người.
Coong coong!
Hai mũi tên nước rơi vào Huyền Thiết Thuẫn, phát ra tiếng va chạm như hồng chung đại lữ, sau đó lại hóa thành hơi nước đầy trời nổ tung.
- Thủy Lão Nha?
Nhìn thấy là con linh thú này, Phương Tịch nhất thời giận quát:
- Miêu Đông! Ngươi dám đến chặn giết?
Một góc tối chậm rãi hiện lên ở dưới đáy hồ, sau đó dâng lên, rõ ràng là một con ngao lớn lưng vàng!
Miêu Đông đứng ở trên lưng ngao lớn, chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh lẽo:
- Nếu đạo hữu nguyện ý giao ra máu rắn, tất cả đều dễ nói chuyện, bằng không...
- Đi chết đi cho ta!
Phương Tịch rót pháp lực vào một tấm Hỏa Cầu Phù, ném về phía Miêu Đông.
Một đoàn hỏa cầu hiện lên, từ giữa không trung đập xuống.
- Hừ, trò mèo!
Miêu Đông cười lạnh, không tránh không né.
Chớp mắt tiếp theo, quả cầu lửa nện đến đỉnh đầu hắn, lại bị một tầng thủy mạc trong suốt chống lại, mặc cho ngọn lửa nổ tung, nhưng không có nhiệt lượng lan tràn.
Con ngao lớn dưới chân Miêu Đông chính là Kim Bối Ngao, tuy chỉ là cấp một hạ phẩm, nhưng cũng lĩnh ngộ yêu thuật... Thủy Tráo Thuật!
Bình thường không chỉ là công cụ thay đi bộ, lực phòng ngự cũng khá ưu tú.
Đặc biệt là ở trong hồ lớn triển khai Thủy Tráo Thuật, sẽ chiếm hết địa lợi, tiêu hao cực nhỏ, kéo dài cực lâu, có thể so với một ít pháp thuật phòng hộ cấp một trung phẩm.
Miêu Đông cười lạnh, không chút hoang mang từ trong túi trữ vật lấy ra một thanh pháp khí như lợi trảo, cũng không biết dùng móng vuốt Yêu Thú nào chế tác thành, nhìn vô cùng sắc bén.
Hắn rót pháp lực vào, đang muốn cho Phương Tịch một kích chí mạng, đột nhiên giật mình, ngơ ngác ngẩng đầu, phát ra tiếng kêu thảm:
- Không!
Nguyên lai một ánh kiếm màu vàng thình lình chém Thủy Lão Nha thành hai nửa!
Phương Tịch tung hỏa cầu chỉ là đánh nghi binh, nhìn Thủy Lão Nha đánh lén mình, hắn cười lạnh kích hoạt Kim Giao Kiếm!
Kiếm này là pháp khí thượng phẩm, vô cùng sắc bén.
Chỉ một kiếm, liền chém giết con linh sủng phi hành kia!
- Linh sủng của ta!
Miêu Đông và Thủy Lão Nha có tâm thần liên kết, con ngươi không khỏi đỏ bừng.
Con Thủy Lão Nha này không chỉ là linh sủng của hắn, còn là lợi khí bắt giữ linh ngư, kiếm tiền cơm cho hắn mỗi ngày a!
Hiện tại bát cơm bị Phương Tịch đập phá!
Hắn không thể nghĩ tới, Phương Tịch chỉ là Luyện Khí tầng bốn, lại có một thanh phi kiếm pháp khí thượng phẩm!
- Phi kiếm này không tệ, chỉ là quá hao pháp lực!
Phương Tịch điều động Kim Giao Kiếm, cảm thụ pháp lực trong cơ thể nhanh chóng tiêu hao, biết mình nhiều nhất lại ra mấy kiếm, sau đó sẽ rơi vào trạng thái pháp lực kiệt quệ, mặc người xâu xé... đối với tu tiên giả khác mà nói, không có pháp lực, sẽ không cách nào thôi động pháp khí và phù lục, không phải mặc người xâu xé sao?
- Hay lắm... Quả thật hảo tâm cơ!
Miêu Đông đã lòng sinh thối ý.
Tu sĩ Luyện Khí tầng bốn này khó đối phó, trên người lại có pháp khí tinh phẩm, nói không chừng bối cảnh rất đặc thù!
- Miêu Đông, ngươi đừng nghĩ chạy trốn, chờ bổn công tử về gia tộc, tất bẩm báo lão tổ... Ngươi chờ trở thành phỉ tu, bị người người truy nã đi!
Phương Tịch cười lạnh, hoàn toàn cắt đứt dự định chạy trốn của Miêu Đông, sau đó điều động Kim Giao Kiếm đâm qua.
Kiếm quang lóe lên, bỗng nhiên phát ra tiếng rồng gầm, giống như sao băng màu vàng hạ xuống.
- Đi!
Miêu Đông bất đắc dĩ, thôi thúc pháp khí lợi trảo, nghênh tiếp Kim Giao Kiếm.
Hai pháp khí dây dưa ở giữa không trung, phát ra tiếng vang leng keng, chỉ một lúc sau, pháp khí lợi trảo xuất hiện rất nhiều vết kiếm, sắp báo hỏng!
- Liều mạng!
Miêu Đông liếc nhìn Phương Tịch, từ trong lồng ngực lấy ra một viên Hồi Khí Đan ăn vào.
Hắn là Luyện Khí tầng sáu, pháp lực khẳng định thâm hậu hơn đối phương!
Huống chi đối phương còn điều động pháp khí thượng phẩm!
Bây giờ đắc tội công tử có bối cảnh, đào tẩu tất nhiên sẽ bị truy nã, còn không bằng giết đối phương cho xong chuyện!
Quả nhiên, sau một lát, tựa hồ pháp lực của Phương Tịch không đủ, sắc mặt tái nhợt, Hắc Vân Đâu tiêu tan, cả người hạ xuống mặt hồ.
- Đi!
Thấy thế, Miêu Đông vui mừng khôn xiết, lệnh Kim Bối Ngao áp sát qua.
Hắn còn có lá bài tẩy Thanh nhi, chỉ cần gần người, tất nhiên có thể một đòn giết chết!
Nhìn vẻ mặt Phương Lãnh kinh hoảng, sắc mặt Miêu Đông mừng như điên, vừa bấm pháp quyết.
- Tê tê!
Bích Huyết Mãng lập tức nhào về phía Phương Tịch.
- Lên!
Phương Tịch luống cuống tay chân, tế lên Huyền Thiết Thuẫn!
Phốc!
Không ngờ Bích Huyết Mãng há mồm, phun ra một làn khói độc!
Từ khi Thanh nhi ra đời liền ngày đêm phun ra nuốt vào bách độc, rèn luyện tinh hoa, chuyên ô uế pháp khí, khói độc dính vào Huyền Thiết Thuẫn, lập tức phát ra tiếng ăn mòn xì xì, khiến thuẫn bài vận chuyển mất linh, từ giữa không trung rơi xuống.
Bỗng nhiên trên trán Bích Huyết Mãng mọc ra độc giác bén nhọn, giống như mũi tên bắn nhanh về phía Phương Tịch!
Đây là yêu thuật thiên phú của nó... Độc Xà Toản!
- Xong rồi!
Miêu Đông vui sướng, biết công kích này của Thanh nhi uy lực có thể so với pháp khí thượng phẩm, chính là đòn sát thủ của hắn!