Tu tiên giới Nam Hoang.
Thiên Tiên Lâu.
Ấm trà trên lò lửa vù vù bốc hơi nóng.
Cát Hồng Đan mặc áo bào rộng, trên đầu buộc búi tóc, dùng một cây trâm cắm vào, thoạt nhìn rất nhàn nhã.
Hắn nhấc ấm trà lên, rót cho Phương Tịch một chén trà:
- Nước pha trà phải dùng nước tuyết mới tốt, nước sơn tuyền kém hơn, nước mưa càng tệ... Đây là nước tuyết ta cất từ năm ngoái, đạo hữu nếm thử mùi vị như thế nào?
- Không bằng nước linh tuyền!
Phương Tịch ăn ngay nói thật.
Cát Hồng Đan nhất thời bất đắc dĩ, thậm chí trên mặt hiện ra vẻ tự ti.
Đối với tu sĩ đã hoàn toàn từ bỏ con đường tu tiên mà nói, muốn vàng bạc châu báu, quyền thế ở thế tục dễ như trở bàn tay, nhưng bất kỳ đồ vật nào có quan hệ tới tu tiên giới, cái kia cơ bản đều là vọng tưởng...
Hết lần này tới lần khác ở trong mắt tất cả tu tiên giả xem ra, dù là một bát linh mễ, cũng vượt xa sơn hào hải vị thế gian!
Cho dù là pháp bào vá trăm ngàn lỗ, cũng có khí thế hơn cẩm y của vương tôn công tử!
Ở tu tiên giới, bất kỳ đồ vật nào không quan hệ tới tu tiên, đều chỉ là rác rưởi.
- Ha ha... Bất quá trà này không tệ.
Phương Tịch cười ha ha, giảm bớt lúng túng hỏi:
- Cát đạo hữu, không biết đồ vật ta cần?
- Đã chuẩn bị tốt, mời xem!
Cát Hồng Đan thu thập tâm tình, ở trên bàn mở ra một cuốn sách, bên trên thình lình vẽ núi non sông suối, chính là bản đồ của Huyền quốc!
Đối với cổ nhân mà nói, bản đồ là vật vô cùng quý giá.
Cho dù đối với tu tiên giả, cũng xê xích không nhiều.
- Đạo hữu mời xem, thành Gia Hợp ở nơi này!
Cát Hồng Đan chỉ vào một địa phương nhỏ bé trên bản đồ.
Phương Tịch nhìn kỹ, mới tìm được vị trí của thành Gia Hợp, cách đó không xa là ký hiệu của Thanh Trúc Phường Thị.
Mà toàn bộ Thanh Trúc Phường Thị, lại ở vào phía đông bắc của Huyền quốc.
Tấm bản đồ này rất lớn, không chỉ miêu tả Huyền quốc, còn có Mộc quốc, Vũ quốc ở bên cạnh, có thể nhìn thấy ba nước hiện thế chân vạc, Huyền quốc ở phía bắc nhất.
Ở vị trí ba nước giao giới, còn có một dãy núi cực lớn hình chữ Y, phân chia ba nước.
Đây là “Vạn Thú sơn mạch, nghe đồn nơi sâu xa thậm chí có Kết Đan cấp bậc Yêu Thú cấp ba qua lại.
Mà mỗi một đỉnh núi có đánh dấu, đều thiết lập phường thị cùng cứ điểm tu tiên.
Những cứ điểm và phường thị này giống như một chuỗi minh châu, trong đó viên lớn nhất ở nơi giao giới của ba nước, dùng kiểu chữ cực lớn đánh dấu bốn chữ Bạch Trạch Tiên Thành!
- Nơi này, chính là thánh địa của tán tu... Bạch Trạch Tiên Thành sao?
Phương Tịch nhìn vị trí tiên thành, trong thanh âm cũng có vẻ hướng tới.
Trong ba nước Huyền, Mộc, Vũ đều có tông môn Kết Đan trấn áp, thậm chí ngay cả khởi nguồn của Trúc Cơ Đan cũng bị lũng đoạn, chỉ có rất ít thế gia tu tiên mới có thể tiêu tốn giá cao, từ trong tông môn đổi được Trúc Cơ Đan.
Tán tu có thể nói ở trong kẽ hở, sinh tồn cực kỳ gian khổ.
Chỉ có Bạch Trạch Tiên Thành không giống, nơi đây vốn chỉ là một phường thị tu tiên, bởi vì ở vị trí ba nước mặc kệ, nên nhanh chóng trở thành trung tâm hoạt động của tán tu, dựa vào tài nguyên phong phú trong Vạn Thú sơn mạch không ngừng phát triển, sau khi tán tu Bạch Phong chân nhân đột phá Kết Đan kỳ, liền thành lập một thành trì tu tiên!
Bây giờ có thể nói là trong ba nước, địa phương duy nhất mà tán tu có khả năng mua được Trúc Cơ Đan, nên bị coi là thánh địa.
- Đúng vậy... nếu Cát mỗ trẻ lại ba mươi tuổi, có lẽ cũng muốn đi Bạch Trạch Tiên Thành liều một phen.
Cát Hồng Đan cũng cảm khái.
Nhưng ánh mắt Phương Tịch dời khỏi Bạch Trạch Tiên Thành, nơi đó long xà hỗn tạp, tuyệt đối không phải nơi tốt tu luyện Trường Sinh Thuật.
Nguyên tắc tu hành của hắn, là không tranh không cướp, yên lặng trồng cây, quyết không thể đi nơi nguy cơ tứ phía.
Ánh mắt Phương Tịch nhìn về phía bắc Huyền quốc.
Ở biên giới bắc cảnh của Huyền quốc, là một thuỷ vực cực lớn, tên Vạn Đảo Hồ, hồ này cực kỳ lớn, tiếp tục về phía bắc, sẽ liên kết với Đại Mộng Trạch. (*trạch là đầm)
Đầm này quanh năm bao phủ mê vụ, thậm chí có thể ngăn cản thần thức của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, phạm vi lại cực kỳ rộng lớn, có người nói ngay cả Kết Đan lão tổ tiến vào cũng sẽ một đi không trở lại.
Trong truyền thuyết, một khi ngang qua “Đại Mộng Trạch, sẽ đến bắc phương, một tu tiên giới càng cường đại và giàu có hơn Nam Hoang.
Vạn Đảo Hồ có vô số hòn đảo, chi chít như sao trên trời, trong đó không thiếu có linh mạch, bị môn phái nhỏ và gia tộc nhỏ chiếm cứ.
Tộc địa của Long Ngư Chung thị, một trong bảy thế gia tu tiên của Huyền quốc chính là ở chỗ này.
Ân, cái gọi là bảy đại thế gia tu tiên của Huyền quốc, chính là gia tộc Trúc Cơ lấy Tống gia cầm đầu, đời đời đều có tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cùng các tông môn Trúc Cơ như Hồng Diệp Cốc đặt ngang hàng, thành mười ba thế lực lớn của Huyền quốc, thần phục dưới trướng Huyền Thiên Tông.
Bất quá bây giờ, Thiên Phù Thẩm gia, Hắc Thủy Tư Đồ gia, Hồng Diệp Cốc đều bị diệt, bảy đại thế gia tu tiên của Huyền quốc chỉ còn năm.
Có người nói Tống gia lại đề bạt một gia tộc tu tiên là Đồ gia, trợ giúp lão tổ Đồ gia Trúc Cơ, có ý để Đồ gia thay thế một trong các thế gia lúc trước.
- Ở Huyền quốc, Kết Đan lão tổ tọa trấn Huyền Thiên Tông chính là trời! Thế gia nắm giữ Trúc Cơ kỳ mới là một phương cường hào, còn vô số gia tộc cùng tông môn Luyện Khí, thậm chí tán tu tầng thấp nhất chỉ có thể khổ sở giãy dụa...
Phương Tịch âm thầm thở dài, ánh mắt nhìn kỹ Vạn Đảo Hồ.
Ở nơi này, hòn đảo linh khí dồi dào cũng không nhiều, chỉ có mấy chục nơi, một phần nhỏ bị từng môn phái Luyện Khí, gia tộc Luyện Khí, thậm chí tán tu chiếm cứ, trong đó có một thế lực liên minh tên Tam Thập Lục Đảo, giằng co với Long Ngư Chung gia.
Bây giờ Thanh Trúc Phường Thị vẫn rất loạn, thậm chí biến thành chợ đen, rất không an toàn, Phương Tịch đương nhiên không thể chạy đi tới đó làm ruộng.
Mà tu luyện Trường Sinh Thuật, tốt nhất là nắm giữ linh mạch.
Phương Tịch đưa mắt về phía Vạn Đảo Hồ.
Nơi này chủ yếu lấy tu sĩ Luyện Khí kỳ làm chủ, đồng thời thế lực ổn định, mấy chục năm gần đây không có xảy ra đại chiến, vẫn tính an ổn.