Hai người dọn dẹp đồ đạc, chia làm hai chuyến mang về cốp xe của chiếc Prado. Lần cuối rời đi, hai người nhìn lại cây lựu đỏ rực, Cao Dương còn chắp tay vái lạy.
“Bên trong không có người, cậu vái lạy làm gì chứ.” Lâm Huyền càu nhàu.
“Ài, lễ nhiều không bao giờ thừa, vái lạy cho an tâm.”
Nói xong.
Hai người quay lưng bước đi trên con đường bùn lầy, rời khỏi một thế giới yên bình, tĩnh lặng và thanh tịnh. ...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây