Angelica gật gật đầu:
“Nhưng mà... thật ra tôi cảm thấy bọn họ hẳn là đã sớm chuẩn bị tâm lý cho cái chết. Không chỉ bọn họ, mà ngay cả tôi cũng vậy.”
Nàng đổi tư thế ngồi, để hai chân xuống, nghiêng đầu nhìn đường cao tốc bên ngoài cửa sổ xe thương vụ:
“Tôi sinh ra ở một đất nước chiến loạn, mỗi ngày đều có chiến tranh, mỗi ngày đều có người thân bạn bè chết đi. Ngày mà bà nuôi đến đón tôi, xung quanh tôi chất đầy những xác chết cháy đen, tất cả đều là người nhà, bố mẹ, anh chị em của tôi.”
“Bắt đầu từ lúc đó, hoặc là từ trước lúc đó, trong mắt những đứa trẻ ở vùng chiến loạn cái chết đã không còn là điều khó chấp nhận nữa rồi. Tất cả mọi người đều đã sớm tập thành thói quen. Cho nên anh cũng không cần phải đề phòng tôi như vậy, tôi hoàn toàn không có ý định tới tìm anh báo thù, từ nhỏ tôi đã quen nhìn thấy cái chết, sớm biết bọn họ sẽ có một ngày như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây