“Vẫn là câu nói kia, tôi cảm thấy chúng ta không có gì để nói với nhau. Không có chuyện gì khác thì tôi xin phép đi trước.”
Dứt lời, Lâm Huyền xoay người, chống cửa xe, đi vào trong xe.
“Vậy anh có thể sẽ hối hận.” Angelica xem thường.
Bàn tay trái vẫn luôn đút trong túi áo từ từ rút ra một cái lá thư màu trắng:
“Quý Lâm để lại cho anh một phần quà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây