Ông không ngốc, đương nhiên đã đoán trước được mục đích của Lâm Huyền khi đến đây.
Chỉ là…
Khi nghĩ đến trách nhiệm của mình với ngôi làng này, nghĩ về những người dân nghèo khổ, lạc hậu ở đây, và nghĩ đến đứa con trai lêu lổng, không chịu làm ăn gì cả…
Trần Hòa Bình chần chừ.
Ông rất thích nghiên cứu và khám phá, nhưng lại không thể rời bỏ mảnh đất đã nuôi dưỡng mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây