1742: Thiên thần (3)
“Như vậy là đủ rồi, Lâm Huyền.” Cô khẽ cười:
“Thật sự đủ rồi. Anh không cần làm gì thêm cho tôi, tôi đã rất mãn nguyện rồi.”
“Số tiền đó, anh nên giữ lại cho mình, vì ước mơ của tôi đã thực hiện, nhưng ước mơ của anh thì sao? Ước mơ của anh vẫn chưa thành hiện thực.”
Cô nhảy xuống khỏi lan can của đài quan sát, khoanh tay, nghiêng đầu nhìn Lâm Huyền:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây