“Ha...ha, Thập Nhị Minh Linh Môn đúng là không được rồi, sao không nhìn thấy có người nào đặc biệt quan trọng gì. Dù có phân chia thế nào cũng không nên thế này, ngay cả một nhân vật lớn cũng không thấy. Thất vọng, quá thất vọng rồi”
Uy Viễn mặc áo đen, nhìn về phía đài cao với ánh mắt lạnh lùng, khoanh tay đạp không trung bay đến, mặt tươi cuời rang rỡ. Ở đây, không ai có thể ngăn cản bước chân của hắn. Tất cả mọi người đều không dám nhìn thẳng vào hắn, càng không dám có chút mạo phạm. Thượng ba phẩm, không ai không phải là nhân vật hết sức quan trọng. Ở đây không có nhiều người đẳng cấp đó.
Kể cả là nhà họ Trần hay là nhà họ Thượng Quan, cũng chỉ có một người như vậy Tuy Thập Nhị Minh Linh Môn cũng có không ít, nhưng ở đây chỉ là một trong những chi của mạch chính Ngưu Môn, đâu thể tùy tiện có người thường tam phẩm. Nhưng một số người của nhà họ Thượng Quan gia và chi Ngưu Môn cũng tức giận. Nhưng dám giận mà không dám nói.
“Hu!”
Lúc này, một người đàn ông trung niên từ bên cạnh đi ra, hắn mặc đạo bào màu xanh thẫm, khí thế nổi lên đối kháng với Uy Viễn:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây