Diệp Hướng Dương chống nạnh, hơi ngẩng cằm: “Hiểu Hiểu nhà tôi đâu phải là người mà các người muốn gặp là gặp được?”
Người đàn ông liếc nhìn anh ta một cái, đẩy Diệp Hướng Dương ra, xông vào trong.
Diệp Hướng Dương không đề phòng, bị đẩy loạng choạng, lập tức nổi trận lôi đình.
“Còn dám xông vào nhà? Hôm nay không cho anh một bài học, tôi sẽ viết ngược tên mình lại!”
Diệp Hướng Dương xắn tay áo, lao về phía người đàn ông.
Khi anh ta sắp chạm vào người đàn ông, Bách Hiểu lên tiếng.
“Diệp Tử.”
Diệp Hướng Dương đành thu tay về, tức giận đứng sang một bên.
Người đàn ông đặt hộp quà lên bàn, đi về phía ban công đang phát ra âm thanh.
Khi nhìn thấy dung nhan xinh đẹp của cô gái, anh ta sững người một giây, sau đó lạnh lùng nói.
“Cô chính là Tô Bách Hiểu?”
Bách Hiểu có chút bất lực, con đường đổi tên của cô thật sự còn dài lắm.
“Đính chính một chút, bây giờ tôi họ Bách tên Hiểu.”
Nhưng người đàn ông không quan tâm cô tên là Tô Bách Hiểu hay Bách Hiểu.
Anh ta mở vòng tay Thiên sư, phát một đoạn video.
Hình ảnh trong video là màn hình lớn trong Học viện Thiên sư, trên đó đang phát cảnh Triệu Dương Ba ốm yếu ngồi trên giường bệnh, miệng nói “Tôi, Triệu Dương Ba là đồ vô dụng không bằng Tô Bách Hiểu“.
“Tôi là anh trai của Triệu Dương Ba, Triệu Dương Thanh.”
Triệu Dương Thanh tự giới thiệu, sau đó nói: “Như cô thấy đấy, em trai tôi đã thực hiện lời hứa rồi, quà xin lỗi tôi cũng đã đưa đến, cáo từ.”
Nói xong, anh ta cũng không đợi Bách Hiểu phản ứng, liền xoay người rời đi.
Bách Hiểu nhướn mày, có chút bất ngờ.
Theo linh cảm lúc trước của cô, nhà họ Triệu chắc chắn sẽ còn giở trò…
“Anh ta đi rồi à?”
Diệp Hướng Dương nhìn cửa đã không còn ai, kinh ngạc nói: “Vậy mà lại không động thủ, làm tôi mừng hụt! Cứ tưởng lần này cuối cùng cũng có thể đánh tên họ Triệu một trận.”
Bách Hiểu đi vào từ ban công: “Trước đây khi nhìn thấy Thiên sư, anh không phải đều trốn như chuột thấy mèo sao? Bây giờ lại cứ muốn đánh Thiên sư?”
“Cô cũng nói là trước đây rồi, bây giờ tôi có cô làm chỗ dựa, đương nhiên không thể yếu đuối như vậy nữa, nếu không thì chẳng phải là làm cô mất mặt sao?”
Bách Hiểu lắc đầu cười, còn chưa kịp nói gì thì điện thoại đổ chuông.
****
Nhìn thì ra là cuộc gọi của bà Vương.
Vừa nhấn nút nghe, giọng nói khách sáo của bà Vương liền vang lên.
“Bách đại sư, chào buổi trưa, không biết có làm phiền cô nghỉ ngơi không?”
Bách Hiểu ngồi xuống ghế sofa: “Không sao, bà tìm tôi có việc gì vậy?”
“Là thế này, nhà một người bạn của tôi gần đây gặp chút chuyện kỳ lạ, muốn mời cô đến xem giúp, tiền công là 10 vạn tệ, không biết cô có thời gian không?”
Chuyện kỳ lạ? Biết đâu lại thu thập được một mảnh vỡ tu vi.
Bách Hiểu lập tức gật đầu: “Bây giờ tôi rảnh, bà gửi địa chỉ cho tôi đi.”
“Cô đang ở đâu? Tôi đến đón cô.”
Có xe đưa đón, Bách Hiểu đương nhiên sẽ không từ chối: “Hồng Hoa Viên.”
“Hồng Hoa Viên? Là khu Hồng Hoa Viên kỳ quái đó sao?” Bà Vương hơi do dự hỏi.
“Đúng vậy.”
Bà Vương: “Cô đến đó trừ tà sao?”
“Không phải, tôi sống ở đó.”
Bà Vương lập tức khâm phục không thôi, Hồng Hoa Viên cách nhà bà ta không xa, bà ta đã nghe nói đến “danh tiếng” của nơi đó từ lâu.
Năm đó, chuyện của Hồng Hoa Viên ồn ào náo nhiệt, bà ta còn lo lắng nhà mình ở gần đó sẽ bị liên lụy, may mà tà vật đó dường như bị nhốt trong Hồng Hoa Viên, không ra ngoài hại người.
Không ngờ Bách đại sư lại dám sống ở nơi đó, đúng là kẻ tài cao gan cũng lớn.
Nhưng khi biết Bách Hiểu sống ở Hồng Hoa Viên, bà ta lại có chút do dự.
Bà ta đâu có bản lĩnh bách tà bất xâm (trăm tà không xâm phạm) như Bách đại sư, nếu đến Hồng Hoa Viên, chẳng phải sẽ gặp xui xẻo lớn sao?
Hình như đoán được suy nghĩ trong lòng bà ta, Bách Hiểu lên tiếng: “Bà yên tâm, tà vật ở đây đã bị tôi giải quyết rồi, sẽ không làm bà gặp xui xẻo đâu.”
Mắt bà Vương sáng lên, ngay cả tà vật ở Hồng Hoa Viên cũng có thể diệt trừ, xem ra Bách đại sư thật sự rất lợi hại, vậy chuyện kỳ lạ ở nhà A Nghiên đối với Bách đại sư chắc cũng chỉ là chuyện nhỏ.
“Đại sư, cô đợi chút, tôi đến ngay.”
Vài phút sau, xe của bà Vương dừng lại trước cổng Hồng Hoa Viên, bà Vương lập tức nhìn thấy Bách Hiểu đang đợi ở đó.
Bà ta vội vàng xuống xe, chạy nhanh đến.