“Đợi đã.” Bách Hiểu khẽ nói.
Diệp Hướng Dương quay đầu lại, anh ta nhíu mày: “Hiểu Hiểu, cô sẽ không cầu xin cho đám người xấu đó chứ?”
Bách Hiểu lắc đầu cười: “Anh yên tâm, lát nữa anh có thể tùy ý xử lý đám người đó. Nhưng mà trước đó, chúng ta còn có việc quan trọng hơn phải làm.”
Diệp Hướng Dương khó hiểu: “Việc quan trọng hơn sao?” Còn có chuyện gì quan trọng hơn?
Bách Hiểu nhìn Lý Tư Tư: “Cô Lý, cô nói những người đó ép buộc cô, nhưng chẳng phải bọn họ vừa mới gọi cô là “lão đại” sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây