Biết cô đang nói đùa, Tống Lập cười nói: “Đương nhiên là không rồi, tôi rất mong chờ cuộc gọi của cô.”
Ông ta xoay xe lăn lại, rồi chậm rãi đi ra ngoài.
Bách Hiểu ra hiệu với Diệp Hướng Dương, anh ta lập tức đi đến đẩy xe lăn giúp Tống Lập.
Tống Lập cười nói: “Không cần giúp tôi, tôi đã làm bạn với nó nhiều năm rồi, tôi rất quen thuộc với nó.”
Diệp Hướng Dương nhìn Bách Hiểu, thấy cô gật đầu, anh ta liền buông tay ra, anh ta đi đến trước mở cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây