Cao Thủ Huyền Học Xuất Hiện, Vạn Quỷ Khiếp Sợ

Chương 26:

Chương Trước Chương Tiếp

Ngô Cường nhiệt tình tiếp đón.

Thấy gã ta rời đi, Phù Thiên Vũ khó hiểu hỏi Bách Hiểu: “Chúng ta không phải đến giết Ngô Cường sao? Cô không ra tay, tìm Bạch Đào Hoa giả đó làm gì?”

Anh ta vừa dứt lời, Bạch Đào Hoa đã xách giỏ rau đi vào từ bên ngoài.

Nhìn thấy ba người họ, Bạch Đào Hoa vẻ mặt khó hiểu: “Các người là ai?”

Bách Hiểu không trả lời, trong tay cô không biết từ lúc nào đã có thêm một con dao găm, cô bước lên phía trước vài bước, con dao găm đâm thẳng vào ngực Bạch Đào Hoa.

****

Bách Hiểu lạnh lùng rút dao găm ra.

Bạch Đào Hoa ngã ngửa ra sau với vẻ mặt kinh ngạc, máu tươi phun ra từ vết thương, nhanh chóng nhuộm đỏ bộ quần áo màu trắng của cô ta.

Phù Thiên Vũ nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt ngơ ngác: “Em gái Bách Hiểu, cô giết nhầm người rồi!”

Chẳng lẽ Bạch Đào Hoa giả này thật ra chính là Bạch Đào Hoa thật? Bách Hiểu vậy mà trực tiếp giết chết kẻ chủ mưu?

Anh ta đang suy đoán thì Bách Hiểu lên tiếng.

“Người tôi đã giúp cô giết rồi, cô còn không hiện thân?”

Phù Thiên Vũ: Hả? Ý gì?

Lúc này, thi thể Bạch Đào Hoa đang nằm trên mặt đất bắt đầu biến dạng, chẳng mấy chốc đã biến thành hình dáng của Ngô Cường.

Phù Thiên Vũ há hốc mồm kinh ngạc.

Ngô Cường bò dậy khỏi mặt đất, vẻ mặt mơ màng, hình như không biết chuyện gì đã xảy ra với mình.

Sau đó, một “Ngô Cường” khác bước ra từ nhà bếp, khuôn mặt của gã ta từ từ biến thành khuôn mặt của Bạch Đào Hoa.

Phù Thiên Vũ trợn tròn mắt, ánh mắt đảo qua đảo lại giữa Bạch Đào Hoa và Ngô Cường: Thì ra là chơi như vậy sao?

Bạch Đào Hoa nhìn Bách Hiểu: “Sao cô biết được?”

Bách Hiểu không trả lời câu hỏi của cô ta, mà hỏi ngược lại: “Cô biến anh ta thành hình dáng của cô, để anh ta trải qua những đau khổ mà cô đã trải qua, là để trừng phạt anh ta đúng không?”

“Đúng vậy.”

Bạch Đào Hoa nhìn Ngô Cường với ánh mắt căm hận.

“Tôi vốn là tiểu thư nhà giàu, nhưng lại bị lời ngon tiếng ngọt của anh ta lừa gạt, rồi yêu anh ta, vì muốn lấy anh ta, tôi đã cắt đứt quan hệ với gia đình, theo anh ta về quê, tôi cứ tưởng đó là khởi đầu của cuộc sống tươi đẹp, không ngờ lại là bước vào địa ngục!”

“Sau khi kết hôn, anh ta lập tức lộ nguyên hình, không chỉ lười biếng mà còn thích đánh bài, đánh bạc, thua thì đánh đập tôi, ngay cả khi tôi mang thai cũng không tha cho tôi, khiến đứa con chưa chào đời của tôi phải chết trong bụng…”

Nói đến đứa con, mắt Bạch Đào Hoa đỏ hoe.

“Tôi tuyệt vọng nên đã đề nghị ly hôn, nhưng không ngờ anh ta lại dùng ảnh và video thân mật của chúng tôi để uy hiếp tôi, nếu tôi dám bỏ đi, anh ta sẽ đăng những ảnh và video đó lên mạng, vì vậy tôi chỉ có thể ở lại.”

“Nhưng sau đó, anh ta càng ngày càng quá đáng, không chịu đi làm kiếm tiền nuôi gia đình, lại bắt tôi bán thân để kiếm tiền, tôi sống chết không chịu, anh ta liền đánh tôi bất tỉnh rồi đưa tôi lên giường của người đàn ông khác…”

“Một năm trôi qua, tôi sống không bằng chết, ngày nào cũng bị bạo hành gia đình, rõ ràng là nạn nhân nhưng không một ai trong làng chịu giúp tôi, đàn ông đùa bỡn tôi, phụ nữ trách tôi câu dẫn chồng của họ, nhưng rõ ràng không phải lỗi của tôi!”

“Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể đi chết, nhưng tôi lại phát hiện ra mình mang thai…”

Bạch Đào Hoa cười, nụ cười thật chua xót.

“Tuy không biết cha của đứa bé là ai, nhưng tôi vẫn cảm thấy đây là món quà ông trời ban tặng, cho tôi động lực để sống tiếp.”

“Nhưng Ngô Cường phát hiện tôi mang thai thì rất tức giận, anh ta không ngừng đá vào bụng tôi, đứa con của tôi lại mất…”

“Nhưng anh ta vẫn không chịu buông tha cho tôi, tôi vừa mới sảy thai, anh ta đã ép tôi đi tiếp khách…”

“Các người nói xem, anh ta có đáng chết không?”

Ngô Cường đứng bên cạnh cuối cùng cũng tỉnh táo lại, gã ta gào lên với Bạch Đào Hoa: “Con đàn bà thối tha, cô đã làm gì tôi?!”

Phù Thiên Vũ tát gã ta một cái, gật đầu đồng tình: “Đáng chết! Rất đáng chết! Thiên đao vạn quả cũng không đủ. Vậy chị Đào Hoa, chị có thể thả chúng tôi đi chưa?”

“Thả các người đi?” Bạch Đào Hoa cười: “Tôi đã hứa là nếu các người giết được Ngô Cường thì sẽ thả các người đi, nhưng bây giờ anh ta vẫn còn sống…”

Cô ta còn chưa nói hết câu, Bách Hiểu đã ném một lá bùa vào người Ngô Cường, ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết của Ngô Cường vang lên, rồi nhanh chóng im bặt.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)