Cao Thủ Huyền Học Xuất Hiện, Vạn Quỷ Khiếp Sợ

Chương 15:

Chương Trước Chương Tiếp

(*) Hợp chất hữu cơ formaldehyde (còn được biết đến như là methanal, formalin, formon), ở điều kiện bình thường là một chất khí có mùi hăng mạnh. Nó là aldehyde đơn giản nhất. Công thức hóa học của nó là CH2O.

Mắt Vương Gia Văn ươn ướt, ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng.”

“Nằm nhiều ngày như vậy, con chắc cũng đói rồi? Mẹ đi bảo người ta làm chút đồ ăn cho con.” Bà Vương dịu dàng nói: “Gia Võ, con ở đây với anh.”

Dặn dò con trai út xong, bà Vương lau nước mắt nơi khóe mắt, nhìn Bách Hiểu và Lý đại sư: “Phiền hai vị đi theo tôi.”

Ba người đến phòng khách ở tầng một.

Bà Vương nhìn Bách Hiểu, trên mặt không còn vẻ khinh thường nữa, mà là sự biết ơn và tôn trọng: “Đại sư, cảm ơn cô đã cứu con trai tôi, lúc trước là tôi có mắt như mù, nhìn người không đúng, mong cô rộng lượng bỏ qua cho sự vô lễ của tôi.”

Bách Hiểu lạnh nhạt nói: “Không cần cảm ơn, bà trả tiền, tôi làm việc, giao dịch công bằng thôi.”

Nếu không phải vì đứa trẻ vô tội, với thái độ khinh người của bà ta, Bách Hiểu còn chẳng thèm bước vào cửa.

Bà Vương bị bẽ mặt, nhưng không dám oán trách: “Cô cho tôi số tài khoản ngân hàng, tôi sẽ chuyển tiền công ngay.”

Vài phút sau, Bách Hiểu nhìn thấy số dư tài khoản tăng thêm năm mươi vạn, tâm trạng rất tốt, cô nhắc nhở bà Vương một câu.

“Bà Vương, con trai bà bị bệnh tâm lý. Sau này bà nên chú ý lời nói, quan tâm đến cậu bé nhiều hơn, tránh để chuyện này tái diễn.”

Bà Vương gật đầu: “Tôi biết rồi, cảm ơn đại sư. Không biết đại sư có thể cho tôi số điện thoại được không? Tôi sợ sau này con trai tôi lại…”

Bách Hiểu hào phóng kết bạn WeChat với bà ta.

Bà Vương nhiệt tình mời cô ở lại ăn tối, nhưng Bách Hiểu từ chối, bà ta đành cung kính tiễn cô ra cửa.

Lý đại sư đi theo Bách Hiểu ra khỏi cửa nhà họ Vương, trong lòng rất khó chịu.

Vốn dĩ ông ta mới là người được mời đến với giá cao, vậy mà giờ lại trở thành vai phụ, không những không kiếm được đồng nào mà còn mang theo một thân thương tích trở về.

“Tiểu hữu, vừa rồi cô thật sự không sử dụng pháp khí cao cấp sao?”

Bách Hiểu liếc nhìn ông ta: “Thừa nhận tôi giỏi hơn ông khó lắm sao?”

Lý đại sư nhìn khuôn mặt trẻ trung của cô, tuổi của ông ta có thể làm ông nội cô rồi, ông ta gật đầu: “Đúng là hơi khó.”

“Núi cao còn có núi cao hơn, Lý đại sư, tầm nhìn của ông hạn hẹp quá rồi.”

Bách Hiểu vận chuyển công pháp, cô bước về phía trước một bước bình thường, nhưng ngay sau đó, thân ảnh lại xuất hiện cách đó mười mét, hai bước đã biến mất khỏi tầm mắt của Lý đại sư.

Lý đại sư đứng sững tại chỗ, lẩm bẩm: “Xem ra đúng là gặp cao nhân rồi!”

Sau đó, ông ta hối hận không thôi: “Biết thế mình cũng xin số liên lạc của cô ấy!”



Bách Hiểu xách hai túi lớn trở về Hồng Hoa Viên.

“Hiểu Hiểu, cô về rồi!”

Cô vừa bước vào cổng khu chung cư, Diệp Hướng Dương đã xuất hiện trước mặt cô.

Bách Hiểu ném một trong hai túi đồ vào tay anh ta: “Của anh.”

Diệp Hướng Dương cúi đầu nhìn, là hương nến có thể củng cố hồn phách và giúp anh ta no bụng, anh ta lập tức rưng rưng nước mắt.

“Hiểu Hiểu, cô thật sự quá tốt! Cô không biết những năm qua tôi sống khổ sở thế nào đâu, vì không có ai cúng bái, tôi chỉ có thể đi ké hương hỏa nhà người khác, thường xuyên không được ăn no, nhất là mấy năm nay, người dân trong khu chung cư này gần như đã chuyển đi hết, càng không có hương hỏa để ké, tôi đã lâu lắm rồi không được ngửi thấy mùi hương khói.”

“Vậy thì đúng là vất vả cho anh khi sống đến bây giờ.”

Diệp Hướng Dương gãi đầu, hơi ngượng ngùng: “Thật ra cũng nhờ thể chất xui xẻo của tôi, lúc đầu khi tôi đi ké hương hỏa, tôi còn bị những con quỷ khác đánh, sau đó chúng phát hiện đánh tôi sẽ gặp xui xẻo, nên không dám động vào tôi nữa, còn chủ động chia cho tôi một ít hương hỏa.”

Bách Hiểu cười nói: “Trong cái họa có cái phúc, trong cái phúc có cái họa, anh đây là trong cái rủi có cái may.”

Diệp Hướng Dương gật đầu, chủ động nhận lấy túi đồ ăn đầy ắp nguyên liệu nấu ăn trong tay Bách Hiểu, chuyển chủ đề: “Cô mua đồ ăn rồi à, có muốn tôi làm bữa khuya cho cô không?”

“Tôi vừa mới ăn tối xong, tay nghề của anh để ngày mai tôi thưởng thức.”

Ngày hôm sau.

Bách Hiểu dậy sớm, vừa mở cửa đã thấy Diệp Hướng Dương đứng canh trước cửa phòng cô.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)