“Đừng nhúc nhích.” Một âm thanh quen thuộc vang lên: “Là tôi.”
Âm thanh này......
Kinh hỉ bất ngờ làm cho Cố Ninh ngây ngẩn, khiến người luôn luôn nhạy bén như cô cũng không có phát hiện ra âm thanh Quý Cửu Trạch khác thường, cô theo phản xạ có điều kiện nhéo góc áo Quý Cửu Trạch. Trên góc áo có chút dính nhớp, hẳn là hắn cùng biện pháp giống chính mình, nhưng Cố Ninh lại không có buông ra, mà là gắt gao nắm một mảnh góc áo này trong tay, cảm giác thấp thỏm lo âu khẩn trương vừa rồi giống như lập tức đã được bình phục lại, chỉ thấy trong lòng bị một loại không biết tên lấp đầy, không biết vì sao, cô ở trong một khắc này lại có thể cảm thấy vô cùng muốn khóc.
Trầm mặc trong chốc lát, Quý Cửu Trạch nói: “Sao cô lại ở chỗ này.”
Cố Ninh nói: “Trở về tìm anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây