“Đạn dược của các anh hẳn là không còn nhiều lắm đi.” Quý Cửu Trạch đột nhiên nói.
Vương Phong nhìn hắn: “Có ý gì?”
Quý Cửu Trạch nói tiếp: “Ba khẩu súng, một trăm phát đạn. Chúng tôi chỉ cần dừng lại ở chỗ này mấy ngày, chờ người đến đông đủ, chúng tôi liền sẽ rời khỏi nơi này, trong lúc này không cần các anh cung cấp vật tư, chúng tôi sẽ tự giải quyết, chúng tôi chỉ yêu cầu một chỗ ngủ. Anh xem thế nào?”
Bởi vì quốc gia quản lý súng ống vô cùng nghiêm khắc, ngoại trừ bộ đội hoặc là Cục Cảnh Sát, người thường thậm chí ngay cả súng cũng chưa từng gặp qua, cho nên công cụ giết tang thi giống nhau đều là dụng cụ cắt gọt, cùng các loại vũ khí đã qua cải tạo. Nhưng súng ống chính là vũ khí sắc bén để đối phó tang thi, bắn chết từ cự ly xa, không cần vật lộn ở gần người, sẽ giảm bớt tỷ lệ bị tang thi cào trúng. Một trăm phát đạn không tính là nhiều, nhưng thời điểm mấu chốt lại rất có tác dụng.
Vương Phong trầm giọng nói: “Anh muốn 150 viên đạn, anh có thể cho các cậu ở chỗ này một tuần. Nhưng các cậu cũng cần phải tuân thủ quy củ, ở trong trấn nhỏ hoạt động không được lớn tiếng nói chuyện, tốt nhất là chỉ hoạt động ở trong phòng, không thể tự tiện rời khỏi trấn nhỏ đi ra bên ngoài. Nếu em đáp ứng điều kiện, vậy thành giao.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây