Cố Ninh lại nhìn Quý Cửu Trạch và Dịch Thiếu Khanh vẫn luôn đứng ở một bên không chen vào nói chuyện, trên mặt bọn họ cũng đồng dạng mang theo vài phần trịnh trọng.
Cô khẽ thở dài, sau đó trịnh trọng nói: “Thành thật mà nói, chính em cũng không biết là đã có chuyện gì xảy ra, dị năng đột nhiên liền trở lại. Cũng không biết là nơi nào ra sai lầm, lúc có lúc không. Hơn nữa, em còn có một việc chưa nói cùng mọi người, dị năng của em cũng biến mất sớm hơn so với mọi người, thời điểm em ở bên ngoài gặp được đội trưởng Quý, dị năng cũng đã biến mất. Lúc ấy em chỉ cho rằng em là người duy nhất dị biến, cũng không có lộ ra, không nghĩ tới lúc sau dị năng của mọi người đều biến mất.”
Dịch Thiếu Khanh, Trang Thần đều thập phần kinh ngạc, ngay cả Quý Cửu Trạch cũng lộ ra vài phần kinh ngạc, tiện đà nhìn Cố Ninh lâm vào trầm tư.
Trang Thần thấy Quý Cửu Trạch nhìn chằm chằm Cố Ninh, lúc này trên mặt Cố Ninh không đeo khẩu trang, ánh sáng từ cây đuốc của doanh địa cũng đủ chiếu mặt người rõ ràng, trong lòng lộp bộp một chút, vội vàng tách đề tài ra: “Vậy có phải ý nghĩa dị năng của bọn chị cũng sắp khôi phục hay không?”
Cố Ninh lắc đầu nói: “Không biết, nhưng có khả năng.” Cô cũng chú ý tới tầm mắt Quý Cửu Trạch, nếu là trước kia, cô không cảm thấy có vấn đề gì, chỉ là Quý Cửu Trạch ở thế giới bên kia mới thổ lộ tình cảm với chính mình, dù tâm tư của cô có cứng rắn như thế nào, rốt cuộc cũng chỉ là một cô gái hơn hai mươi tuổi, bị Quý Cửu Trạch nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng lại sinh ra vài phần không được tự nhiên. Do dự trong chốc lát, vẫn nói: “Em phải đi rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây