Nó ở chỗ này tạm dừng đại khái mười mấy giây, Cố Ninh lại cảm thấy mười mấy giây này phảng phất dài như mười mấy giờ, thời gian đều phảng phất đọng lại, bàn tay nắm lấy chuôi đao chảy ra mồ hôi lạnh, thẳng đến khi tiếng bước chân loẹt xoẹt lại lần nữa vang lên, âm thanh làm cho người sợ hãi này lúc này nghe vào trong tai Cố Ninh lại giống như là tiếng trời.
Tiếng bước chân càng đi càng xa, thẳng đến khi biến mất ở nơi xa, nghe phương hướng tựa hồ là lại về tới tuyến đường chính. Trong lòng Cố Ninh còn sợ hãi, vừa rồi nếu không phải chính mình đột nhiên được ngăn lại, đã trực tiếp chính diện đụng phải con tang thi biến dị này.
Bàn tay che lại miệng của mình chậm rãi buông ra.
Cố Ninh khô khốc nói: “Cảm ơn.”
Quý Cửu Trạch hỏi: “Cố Ninh?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây