“Em nói tên của chúng ta cho chị ấy làm gì?” Thiếu niên tên Hướng Dật đầy mặt cảnh giác nhìn Cố Ninh, đối với việc Hướng Hứa dễ dàng nói ra tên của chính mình cho Cố Ninh thập phần bất mãn.
Hướng Hứa lại không có để ý đến hắn, chỉ nhìn Cố Ninh nói: “Em có thể nhìn đôi mắt của chị được không?”
Ánh mắt Cố Ninh hơi hơi chợt lóe, sau đó ngồi xổm xuống.
Cô bé đi tới, nhìn chằm chằm đôi mắt Cố Ninh trong chốc lát, sau đó rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, nói: “Chị chính là màu xanh lục, em chính là màu trắng. Chị xem.” Cô bé nói, còn sợ Cố Ninh không nhìn được rõ, mở to đôi mắt ra.
Cố Ninh nhìn kỹ, quả nhiên nhìn thấy bên cạnh tròng mắt của cô bé có một vòng màu trắng thực nhạt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây