Trong khoảng không bất tận, hình như tôi đã hóa thành một quả trứng được bọc trong sắc máu vô tận, và tôi có thể cảm nhận rõ ràng điều đó. Cảnh tượng hỗn tạp xung quanh đột ngột xoay chuyển tôi càng lúc càng nhanh, cùng lúc đó, vô số bóng người lúc ẩn lúc hiện trong sắc máu.
Nhưng tôi đã bỏ qua cảnh tượng kinh hoàng này mà hoàn toàn đắm chìm vào cảnh giới của Thiên thư cổ họa. Mọi thứ, cứ như đã quay về thuở ban đầu, khi tôi vẫn chỉ là một thằng bé ngu ngơ chẳng biết cái gì.
Trời và đất thoáng chốc xuất hiện trong thức hải của tôi, lúc này tôi nhảy ra khỏi cái thế giới này, trước mắt liền rộng mở sáng tỏ. Nhưng nhìn thế giới mờ mịt đầy hoang tàn, tôi lại dịch chuyển đến Thiên Hỏa cốc và chỉ thấy bốn bề đều là lửa, sơn cốc đã sụp đổ, rất nhiều người, rất nhiều người từ xa xông đến, bầu trời lượn lờ khói lửa, và mặt đất là một cõi đã chết. Hoàn toàn chỉ là khung cảnh sau khi tai kiếp qua đi.
Tôi vô cùng kinh hoàng, vừa rồi chính mình đã rơi vào cảnh giới của Thiên thư cổ họa. Làm thế nào, lại nhảy ra ngoài?
Cảnh tượng trước mắt là thực hay là ảo ảnh?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây