Cuối cùng thì chúng tôi cũng đã đi hết con đường, ông lão kia sau khi nhìn thấy Thần quân Giải Trĩ thì cả thái độ đã có sự thay đổi lớn. Mặt mày tươi cười, khóe mắt cong lên, nếp nhăn trên gương mặt như giãn ra, cô gái đi bên cạnh lão làm ra vẻ thản nhiên nhưng luôn lén lút đưa mắt nhìn trộm qua đây, ánh mắt luôn không thể rời thần quân Giải Trĩ.
Trái lại, tôi và Dương Thần trở thành người hầu, nhưng cũng không thành vấn đề, ai bảo thần sắc của Thần quân Giải Trĩ tỏa sáng chói lọi thế kia, hai người chúng tôi đều là phàm phu tục tử, so với những người ta, Không cạnh tranh lại đâu.
Tôi cũng vui mừng bớt lo, chỉ đơn giản đi đằng sau cùng với Dương Thần tiến về phía trước, trong khi Thần quân Giải Trí dẫn đầu cùng hàng với ông lão. Hai người vừa đi vừa nói chuyện, không về chuyện này thì cũng là chuyện kia, hơn nữa hình như Thần quân Giải Trĩ thực sự có chút ấn tượng về nơi này, thỉnh thoảng hỏi ông lão vài câu, nói vài chuyện về một số tin đồn cũ của địa phương. Ông lão cũng thật tâm trả lời tất thảy, hai người họ người nói người hỏi quên cả trời đất.
Cứ như thế, chúng tôi đi một mạch về phía trước. 20 dặm, nói xa cũng không xa mà bảo gần cũng không gần. Khi mặt trời dần lên cao, cuối cùng chúng tôi cũng đến trước một ngôi làng rộng lớn.
Trông từ xa, tôi đã thấy những ngôi nhà trong làng đều tăm tắp, đường xá rộng rãi. Phía bên kia ngôi lành chính là những dãy núi và ruộng bậc thang nhấp nhô, con đường lớn này dẫn thẳng vào làng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây