Trong sơn cốc rực rỡ, hoa anh đào đang nở rộ, từ giữa không trung lớp lớp cánh hoa rơi rụng, nhưng có điều hoa anh đào không phải từ trên cây rơi xuống mà là từ trong cái bóng trong suốt của A La tung ra, như muốn dẫn tôi đến con đường trải đầy hoa.
Tôi dọc theo con đường này mà cứ chạy về phía trước, đến lưng chừng núi, chẳng mấy chốc lại lạc đường, nhưng không sao cả, tôi biết, cô ấy cố tình dẫn tôi về hướng Hồ Cốc nhưng lại không muốn để để tôi nhớ đường.
Thoạt đầu, tôi còn thử ghi nhớ con đường mình đã đi, nhưng công sức trong phút chốc đều hóa lơ mơ. Thôi, mặc kệ, dù sao cái nơi bí ẩn này không thể nói đến là đến được, có người dẫn đường là đủ rồi.
Tôi chạy băng băng một quãng trong núi, chợt ngửi thấy hương hoa trước mặt, cảnh vật vừa chuyển, một rừng hoa anh đào liền hiện ra.
Trong lòng tôi lập tức thả lỏng, đây chính là rừng hoa anh đào mà lần trước đã tới một lần, tôi không khỏi nhớ về cảnh tượng lần đầu tiên gặp mặt A La. Lần đó vội vội vàng vàng lại nghi thần nghi quỷ, nhưng lúc này tâm trạng rất tốt, tâm tình cũng hoàn toàn khác đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây