Trong núi này có thể tìm được gì cơ chứ?
Dĩ nhiên đấy là tôi cho rằng là như thế, nhưng Tiểu Bạch thì lại không cho là như vậy. Cậu ta nói nơi này mặc dù hoang sơn dã lĩnh, nhưng lúc nãy Gia Cát lão quỷ cũng đã nói, nới này còn có những con quỷ khác, nếu có quỷ sẽ có mộ, có mộ thì sẽ có đồ cúng, nếu may mắn thì sẽ gặp được mộ nào có ít bánh bao, táo thối, đến lúc đấy hãy đánh lừa con quỷ kia rồi lấy của nó về.
Tôi không nói lên lời, hóa ra chủ ý của lão ta là như vậy. Nhưng mà nghe nói ngọn núi hoang này rất hiếm người lui tới, không biết đã bỏ hoang bao nhiêu năm rồi, làm sao có thể có người lên núi cúng bái cơ chứ?
Nhưng mà Tiểu Bạch nói cũng đúng, có được hay không phải thử vận may một chút, mặc dù trong lòng tôi biết rõ, coi như thật sự nhặt được đồ gì đó ở mộ của người khác, trở về cũng là sẽ gây phiền toái cho Gia Cát lão quỷ, nhưng mà lừa gạt quỷ, cái gì mà gọi là lừa gạt quỷ gì chứ? Đây chỉ là dụ dỗ lão vào mộ. Sau đó quay lại sẽ bổ sung sau mà thôi.
Cứ như vậy, tôi và Tiểu Bạch không có mục đích đi loanh quanh trong núi, nhìn thời gian, đã một tiếng rưỡi trôi qua kể từ khi chúng tôi lên núi, tôi đoán chắc là phải trả thêm tiên cho Kha Nam, nhưng cũng phải chịu, vì tôi để xe taxi chờ quá thời gian mà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây