Loại cảm giác này đúng thật là không được tự nhiên. Chúng tôi dời mộ cho người ta, mà cái người được dời mộ kia, nga không đúng, phải nói là con quỷ được dời mộ kia thì lại đứng bên cạnh nhìn, còn không ngừng chỉ huy chúng tôi, nói đây là đùi của ông ta, phải cẩn thận, nơi đó là xương sườn cũng phải cẩn thận. Trên đường còn đạp cho Tiểu Bạch một cái, Tiểu Bạch ủy khuất nói ông đá tôi làm gì, thì lão nhân gia lại trừng mắt: Ngươi xúc lại mông ta!
Tuy rằng không được tự nhiên nhưng nhờ có ông ta chỉ huy nên tiến độ đúng là rất nhanh, không cần lãng phí quá nhiều sức lực chúng tôi đã đào xong. Bên trong, quan tài đã mục nát một nửa, xương cốt thì đông một cái tây một cái, lão nhân thở dài nói, đây đều là con mẹ nó cái con rắn nhỏ kia làm, muốn cho tôi bị phanh thây a.
Tôi không quan tâm tới ông ta nữa, đeo bao tay lên còn Tiểu Bạch thì giữ túi. Tôi liền từng bước một, đem xương cốt của Gia Cát Khổng Minh nhặt vào trong túi, việc này đúng là tốn nhiều công sức, ông ta bảo chúng tôi cẩn thận một chút đừng làm hỏng xương cốt nhưng trên thực tế thì xương cốt của ông ta đã sớm vỡ thành từng mảnh, thời điểm nhặt nó quả thực còn khó khăn hơn so với đào mộ, lão nhân gia căm giận nói, đây cũng là chuyện tốt mà con rắn kia làm.
Tôi có chút tò mò, hỏi ông ta cái con rắn nhãi nhép kia có phải là một cái hắc y thiếu niên gọi là Thường Khánh hay không. Ông ta liền vỗ đùi nói, đúng, đúng, đúng, chính là hắn ta, tên kia còn xấu xa hơn cả cha của hắn, không có việc gì liền chạy tới đây giày vò ông ta.
Tôi chỉ cười, nói nếu như là hắn ta vậy thì ông không cần phải quá lo lắng, sau này tôi sẽ đi tìm người dạy dỗ hắn ta, bảo đảm sẽ không có việc gì. Dù ông dời mộ đi nơi khác thì hơn phân nửa hắn cũng không thể tìm đến để gây phiền toái cho ông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây