Mọi việc tiếp theo diễn ra thuận lợi ngoài sức tưởng tượng. Tôi lấy được mật khổng tước, bọn u Dương Dương và Lãnh Thanh Dương cũng đã gom đủ các tài liệu khác. Mọi người cùng tới Hồ Cốc, đem Mã Cửu kéo ra ngoài, hắn nhìn thấy chúng tôi lấy được mật khổng tước thì đầy kinh ngạc, nhưng lại không thể không thực hiện lời hứa, giúp chúng tôi điều chế giải dược hóa cốt phấn.
Chúng tôi cầm giải dược về nhà u Dương Dương đưa cho Hướng Vũ dùng. Quả nhiên vô cùng có hiệu quả, không đến một canh giờ, làn da bắt đầu thối rữa của Hướng Vũ liền dần dần khép lại, người cũng dần tỉnh lại.
Xem ra đúng là Mã Cửu không lừa chúng tôi. Có lẽ hắn cho rằng chúng tôi căn bản không thể tìm được mật khổng tước, nhưng mà sau khi cứu Hướng Vũ, việc xử lý Mã Cửu như thế nào lại là một vấn đề. Theo Lãnh Thanh Dương thì chờ cho Hướng Vũ hoàn toàn khỏi hẳn, liền đem Mã Cửu đi làm thịt, tránh cho hắn lại đi hại người.
Đối với đề nghị này của hắn tôi cũng không có ý kiến gì. Tuy rằng tôi tương đối chán ghét việc giết người, nhưng nếu như có Lãnh Thanh Dương ra mặt, tôi cũng không cần phải nghĩ nhiều.
Nhưng Nam Cung Phi Yến lại tỏ vẻ không đồng ý với ý kiến giết Mã Cửu. Khi tôi hỏi lý do thì Nam Cung Phi Yến nói, tuy rằng Mã Cửu đáng giận nhưng hắn lại có thuật luyện cốt đã thất truyền, nếu như giết hắn thì có chút đáng tiếc. Bởi vì từ thời cổ xưa, thuật luyện cốt vốn cũng không phải là dùng người để luyện hơn nữa còn dùng để trị bệnh cứu người. Nếu để Mã Cửu ở lại Hồ Cốc, sử dụng thuật luyện cốt của hắn để luyện chế ra một ít linh dược trị bệnh cứu người, đây cũng là một chuyện tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây