Sát tự huyết chú, giống như một mảnh huyết hoa trong đêm đông, vô thanh vô tức, ấn vào một bên cổ cự mãng.
Chỉ chợt lóe qua, liền biến mất.
Tôi há to miệng, thấp thỏm bất an nhìn một màn này, dường như đã quên mất, cự mãng kia đang lấy tư thế thái sơn áp đỉnh mà đổ về phía tôi.
Một tảng lớn hắc ảnh nháy mắt bao phủ đỉnh đầu, tôi phục hồi tinh thần lại, muốn chạy đã không còn kịp rồi, dùng sức dậm chân, thân hình nhảy thẳng lên, tiếc rằng mãng thân quá dài lần này tôi nhảy ra xa mấy thức, nhưng mà vẫn nằm trong phạm vi bảo phủ của nói…
Trong lòng tôi xẹt qua một tia bi ai, không nghĩ tới nỗ lực lâu như vậy, cuối cùng lại bị một con rắn đè chết, tôi không cam lòng hô to.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây