Đợi đến khi hơn một trăm người phản ứng lại thì tôi cũng đã đứng ở trước mặt của bọn họ, còn mang theo một đầu đầy mạng nhện...
Cũng không biết cái từ đường này đã bao lâu chưa được dọn dẹp rồi nữa, tôi cũng không quan tâm đến chuyện này quá nhiều, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người chỉ vào cái tên Chung Lương Thần kia nói:
- Các người sai rồi, cái xương Chung Quỳ kia là tôi ở một nơi khác vô tình tìm được, Tiểu Bạch là đưa bảo vật về nhà, chứ không phải là ăn trộm bảo vật.
Từ đường yên lặng như tờ, mọi người đều đồng loạt quay sang nhìn tôi, đều ngây dại, ánh mắt của Tiểu Bạch lại sáng lên, trong miệng kêu ô ô, không ngừng giãy dụa, lại bị mấy tên trai tráng kia đè chặt lại.
Chung Lương Thần bước lên vài bước, sắc mặt âm trầm, gắt gao nhìn chằm chằm vào tôi, lạnh lùng nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây