Không biết tiếng ngáy từ nơi nào truyền đến, cứ luôn lởn vởn ở bên tai, tôi đang mơ màng nên cũng không để ý nhiều, đã hai ba ngày nay tôi không được ngủ ngon, cái tiếng ngáy này, hoàn toàn có thể xem như một bài hát ru ngủ.
Nhưng mà tiếng ngáy này càng lúc càng lớn, ồn đến mức làm cho người ta không có cách nào ngủ được.
Tôi cuối cùng cũng bị đánh thức, mơ mơ màng màng mở mắt ra, có hơi không kiên nhẫn nói thầm ở trong lòng: Cái tên thanh niên ở phòng bên cạnh này, người nhìn chả có bao lớn, nhưng mà tiếng ngáy đúng là không nhỏ mà.
Dùng hai tay che lỗ tai lại, tôi trở mình đang định ngủ tiếp, nhưng mà trong nháy mắt khép mi mắt lại, hình như lại nhìn đến có một người đang ngồi ở đằng trước bàn làm việc, hoặc nói chính xác hơn, là một cái bóng.
Tôi không nhịn được trong lòng hoảng sợ, muốn mở to mắt ra để xem cho rõ ràng như thế nào, nhưng mà lúc này lại phát hiện ra thân thể của mình lại không nhúc nhích được nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây