Tôi cũng trăm ngàn lần không nghĩ đến, mơ màng hồ đồ làm mất dấu Mã Cửu và tên nuôi sâu kia, rồi lại không hiểu ra sao làm quen với một ông cụ, càng không ngờ được là, ông cụ này lại là ông hai của Mặc Tiểu Bạch.
Chung Vạn Lí, ôi cái đệt, đây chắc hẳn là đời sau của Chung Quỳ, truyền nhân của thiên sư đi?
Lúc này không có gì để dấu diếm nữa, tôi vội vàng kể sơ qua quá trình tôi và Mặc Tiểu Bạch quen biết nhau một lần, Chung Vạn Lí vừa nghe xong, không ngờ tôi và Mặc Tiểu Bạch còn quen biết nhau, hơn nữa tình cảm cũng không tệ lắm, vô cùng vui vẻ, hai người chúng tôi vừa đi về phía trước, ông lão cũng nói cho tôi nghe một vài chuyện.
Ông ấy nói, ông ấy là ông hai của Mặc Tiểu Bạch, điểm này cũng không có sai, nhưng mà, ông đã đi ra bên ngoài mười mấy năm trời, rất hiếm khi về nhà, bởi vì ông thật sự không quen nhìn mấy người ở trong nhà, suốt ngày đều nhốt mình ở trong nhà, hoàn toàn không thèm quan tâm đến những chuyện ở bên ngoài.
Ông cảm thấy, thân là truyền nhân của thiên sư, vậy thì không nên làm cho tổ tiên thất vọng, tổ tiên ở dưới âm phủ bắt quỷ trừ gian, vậy con cháu đời sau cũng phải ở trên dương gian dũng cảm đấu tranh với những thế lực ác, nếu không cứ đóng cửa lại, không thèm để ý đến chuyện ở bên ngoài, vậy gọi là truyền nhân của thiên sư cái quái gì chứ, còn không bằng ở nhà làm ruộng cho rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây