Bóng đen kia lóe lên một cái rồi lập tức chạy trốn, tôi không hề do dự, quơ tay cầm lấy một hòn đá rồi ném mạnh qua bên đó, mấy ngày gần đây gần như ngày nào cũng ném phù chú, độ chính xác cũng đã luyện đến không tệ lắm, người nó vừa mới nhảy ra, cũng coi như là rất trùng hợp, hòn đá tôi ném ra vừa lúc đập lên trên gáy của người nọ, chỉ nghe tên đó ai da một tiếng rồi ngã bịch từ trên cây xuống, té xuống đống tuyết dưới đất.
Bên cạnh vẫn còn có hơn mười người đứng xung quanh, trong tay đều cầm sẵn vũ khí, vừa mới thấy từ trên cây có một người rớt xuống, lập tức hò hét cùng nhau xông thẳng đến, cái cuốc cái xẻng cùng nhau ra trận, đập người nọ lăn lộn ra đất, vô cùng chật vật.
Nhưng mà tôi lại nhìn ra có gì đó không đúng, chạy đến quát bảo mọi người dừng tay lại, vội vàng cản ở phía trước những người này, người vừa mới từ trên cây ngã xuống cũng đã đứng dậy, trong tay còn đang cầm thứ gì đó, giống như chuẩn bị quăng ra ngoài.
- Mã Cửu, dừng tay!
Tôi cầm lấy một trường phù chữ Phá, quát lớn, ngay lúc nãy khi hắn ta vừa rơi xuống, tôi cũng đã mơ hồ nhận ra là hắn rồi, sợ những người trong thôn của tôi bị thiệt, mới vội vàng cản ở phía trước, ngăn cản hắn ta không được làm gì với mọi người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây