Lúc này đã là đêm khuya giờ Tý, cái sát thủ bóng đêm đã làm biết bao nhiêu người run sợ, Miêu Nô Khả Khả kia cứ như vậy lạnh mặt đứng ở cửa, một thân trang phục màu đen bó sát, đem đường cong dáng người phác họa đầy đủ tới mức làm người ta muốn phun máu mũi, khuôn mặt càng tinh xảo chọc người phạm tội, nhưng mà vừa nhớ tới khi nàng ta giết người có bao nhiêu biến thái tàn bạo, cùng với tròng mắt không khác gì con mèo đang giận dữ kia, tôi liền đánh rùng mình một cái, một vạn cái không muốn đi cùng với nàng ta.
Bất quá nàng hiện tại đã hoàn lương, ách, là cải tà quy chính, đi theo Tư Đồ tiên sinh lăn lộn, cho nên tôi không thể nào trực tiếp từ chối được, không tín nhiệm Tư Đồ tiên sinh, tôi gãi gãi đầu, cuối cùng không có cách, chỉ phải vẫy vẫy tay rồi nói với nàng, cùng nhau đi thôi……
Lúc tôi đi ra thì trời đã tối đen rồi, cũng không biết là bản thân mình đã hôn mê bao lâu, bên ngoài vẫn như cũ là nguyệt hắc phong cao, gió lạnh vèo vèo, Miêu Nô Khả Khả vẫn luôn lạnh như băng, chỉ đứng cách tôi trong vòng ba bước, cái này làm cho lòng tôi thập phần cảm thấy quái dị, luôn theo bản năng mà suy nghĩ, con mèo này sẽ không tranh thủ cào cho tôi một móng từ phía sau chứ?
Tôi dứt khoát ngừng bước chân, để cho nàng ta đi phía trước tôi thì nàng ta lại không chịu, nói là Tư Đồ tiên sinh phân phó, để cho nàng theo sát sau lưng tôi, bởi vì hiện tại rất là không an toàn, tùy thời đều có khả năng xuất hiện nguy hiểm, nàng nếu phụng mệnh, thì phải bảo vệ tốt tôi.
Tôi có điểm muốn bắt cuồng, cái người này, nếu nàng ta là người bình thường thì còn nói được, tôi cũng liền không sao cả, mà cố tình nàng ta là một sát thủ, tôi có thể yên tâm sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây