Mọi người trầm mặc một trận, sắc mặt Nam Cung Phi Yến khó coi mà nói với tôi, Tân Nhã cũng giống như tôi, cũng đã hôn mê mấy ngày.
Nàng nói cho tôi, ở ban đêm cái ngày mà tôi xảy ra chuyện, sau khi vài người đem tôi mang về tới thì phát hiện Tân Nhã té xỉu ở ngoài cửa, vội vàng đem nàng cứu trở về xem xét một phen, thế mà nàng cũng mất đi hồn phách.
Tôi tức khắc chấn động, mất đi hồn phách, đây ý nói chính là mất hồn, nhưng mà lúc tôi rời khỏi thì nàng vẫn đang còn bình yên, chẳng lẽ sau đó có chuyện gì xảy ra hay sao?
Nam Cung Phi Yến nói, tình huống của Tân Nhã hoàn toàn bất đồng với tôi, tôi chỉ là hồn phách cùng thân thể chia lìa, nhưng đó là hồn phách hoàn chỉnh. Mà Tân Nhã lại là hồn phách đều tản mất, sau khi cứu nàng thì Thiệu Bồi Nhất phí sức lực mấy ngày, cũng chỉ gọi trở về một hồn một phách của nàng còn những hồn phách khác không biết bay tới nơi nào rồi.
Tôi nghe tin tức như thế quả thực giống như ngũ lôi oanh đỉnh, hồn phách tản mất, vậy ý nghĩa người này từ đây không thể nào tỉnh lại, cho dù còn có một hồn một phách, như thế thì chẳng khác nào là người thực vật.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây