Trong đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh, tôi cùng Y Thắng đứng đối diện nhau, cậu ta vẫn cứ mang cái vẻ mặt bễ nghễ tà khí kia, nhưng ánh mắt nhìn tôi tuy mang đầy khinh thường, lại cũng thoáng mang theo một tia nghi hoặc, hình như cậu ta cũng đang buồn bực, là ai cứu đi Long lão đại, nhưng cẩn thận quan sát, vẻ mặt của cậu ta giống như còn có một ít giận dữ, có chút không cao hứng.
Đây là lần đầu tiên biểu tình trên mặt tên này phong phú như thế, nhưng mà thông qua ánh mắt của cậu ta, tôi có thể nhìn ra được được, cậu ta hẳn là không có nói sai.
- Hừ, cho dù không phải là cậu cứu đi thì cũng là người bên phe cậu, nói cho tôi biết người đó là ai?
Tôi lạnh lùng nói.
- A, tùy tiện cậu nghĩ như thế nào, dù sao không phải tôi, tôi cũng không biết là ai, cậu không phải rất lợi hại sao, làm gì còn phải đi hỏi tôi nữa?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây