- Gâu, gâu gâu…
Bên ngoài bỗng nhiên vang lên tiếng chó sủa, tức khắc kéo dòng suy nghĩ của tôi lại, tôi lấy lại bình tĩnh, lại phát hiện không biết khi nào gió bên ngoài đã ngừng, chung quanh im ắng, thiếu niên A Cửu ngồi ở ghế trên, mặt không biểu tình nhìn tôi, mà nhóm người Thiệu Bồi Nhất lại mang vẻ mặt mờ mịt nhìn tôi.
Tôi thở sâu, cúi người thật sâu với di ảnh kia, sau đó duỗi tay kéo qua ghế dựa, đặt mông ngồi xuống, nhìn A Cửu nói.
- Cũng được, nếu Bát gia không còn nữa, tôi đây có chuyện hỏi cậu, hẳn là cũng giống nhau đi?
Khóe miệng A Cửu hơi nâng lên một chút không dễ phát hiện, chậm rãi phun ra ba chữ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây