Tôi duỗi đầu hướng ngoài cửa sổ đánh giá, tốc độ xe lửa dần dần chậm lại, phía trước xuất hiện vài ánh đèn, thì ra đã tới một trạm nhỏ.
Ngoài cửa sổ trống không, trong lòng tôi nghi hoặc, đang muốn buông bức màn xuống, ánh đèn ngoài cửa sổ lại nhoáng lên, trong dư quang nơi khóe mắt đột nhiên xuất hiện một cái bóng đen, tôi vội quay đầu lần nữa, chỉ thấy ngoài cửa sổ có một cái đầu đang chổng ngược xuống, nhe răng trợn mắt với tôi rồi lại thoáng cái không thấy đâu nữa.
Tôi hoảng sợ, trong chớp mắt đã thấy rõ người này sao lại có điểm giống Mặc Tiểu Bạch?
Xe lửa lay động một chút rồi chậm rãi ngừng lại, lục tục có người lên xe xuống xe, tôi lấy ra quả táo lúc trước Mặc Tiểu Bạch đưa cho nhíu nhíu mày, Thiệu Bồi Nhất ở đối diện cười nói.
- Cái người anh em đó thật đúng là rất đặc biệt nha.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây