Có thể thấy vầng trăng tròn giữa không trung này càng lên càng cao, càng ngày càng sáng, Dương Thần cũng kinh ngạc đến mức há to miệng, ngửa đầu nhìn tới trợn mắt há hốc mồm.
Tôi bỗng nhiên liền ý thức được, ánh trăng này tuyệt đối là do Y Thắng động tay động chân làm ra, vì thế nên tôi trầm giọng nói với Dương Thần.
- Lưu ý một chút, đây là pháp bảo của tên kia, gọi là gì Nguyệt Hoa Thủy Kính (hoa trong gương trăng dưới nước), cực kỳ lợi hại, ngàn vạn lần không được để ánh trăng này soi vào trên người.
Dương Thần nghiêm nghị, vội đứng dậy đi với tôi vào đứng ở dưới mái hiên, cùng nhau ngẩng đầu nhìn ánh trăng kia lan tràn ở trong bầu trời đêm, chung quanh càng thêm sáng ngời, ánh trăng kia giống như sương mù, ở trong bóng đêm tản ra vầng sáng dịu nhẹ, tôi không khỏi nhớ tới ngày đó ở dưới cầu Đông Hồ, khi tôi bị ánh trăng này bao phủ vào trong, cảm giác như tôi không thể khống chế nổi cơ thể mình nữa.
Tôi không thể không thừa nhận, ánh trăng này nhìn như mỹ lệ, nhưng lại giống như độc dược, chỉ cần bị ánh trăng này chiếu vào thì tôi cũng không có biện pháp phá giải, nếu không phải lần trước kịp thời đem tâm thần chìm vào trong bức họa thiên thư, chỉ sợ cũng sẽ bị tên kia khống chế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây