Hai con hồ ly lớn lông xám lại kêu lên vài tiếng, ê ê a a, dường như là đang nói chuyện với nhau, sau đó liền một trước một sau nâng cỗ kiệu lên, giơ chân thật cao nhưng hạ bước thật nhẹ, lảo đảo lắc lư liền nâng tôi tới trên núi, Nam Cung Phi Yến hi hi ha ha cười đi theo bên cạnh, vẻ mặt rất là cao hứng.
Giống như một đứa trẻ đi xa thật lâu bây giờ mới được trở về nhà.
Tôi ngồi ở trên kiệu trúc, tuy rằng trong lòng rất là khó chịu, có điều cảm giác này lại có vẻ rất tự mãn, hai con hồ ly lớn này cũng giống như người, chúng nó nâng kiệu trúc ở đầu vai, chẳng những bước đi vững chắc, hơn nữa lảo đảo lắc lư thật đúng là rất thoải mái, bên cạnh lại có Nam Cung Phi Yến nhẹ nhàng hát tiểu khúc, nhảy nhót đi theo, tư vị này, rất là thoải mái!
Cứ như thế, tôi cũng dứt khoát nheo mắt lại, theo kiệu trúc nhún nhảy thì rung đùi đắc ý theo tiểu khúc Nam Cung Phi Yến hát, chung quanh tuy rằng đã không có núi non cây xanh, nhưng nghe nơi xa có tiếng chim hót thanh thúy, hưởng thụ làn gió nhẹ không nóng không lạnh, mơ mơ màng màng, chút xíu nữa là tôi ngủ luôn trên kiệu.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Nam Cung Phi Yến bỗng nhiên hô dừng lại, hai con hồ ly lớn lập tức dừng bước, kiệu trúc nhẹ nhàng rơi xuống đất, tôi liền tỉnh lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây