Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 962: Chớp mắt đã ngàn năm (2)

Chương Trước Chương Tiếp

963: Chớp mắt đã ngàn năm (2)

“Tôi biết.” Trần Vũ gật đầu: “Tôi sẽ bảo vệ cậu thật cẩn thận.”

BB: “Chúng tôi sẽ xử lý cẩn thận.”

Trần Vũ: “Cậu câm miệng được không.”

Cát Nhĩ: “...Ừ. Ý của tôi là…bỏ đi. Các người đi đi, để mình tôi ở lại thế giới này được rồi. Thực ra…tôi muốn đi tu, đã muốn từ rất lâu rồi.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)