“Con mẹ nó, giỏi vậy.”
“Tạm được, tạm được.”
“Đại ca về sau nhớ che chở em.”
“Cái này nói hơi quá, đồng hương chúng ta, che chở cái gì.” Vương Bảo Cường vỗ ngực: “Nói chung, bây giờ tôi đã đứng vững ở Thanh Hoa. Về sau cậu có chuyện gì khó khăn, chỉ cần Thanh Hoa còn thì tôi đây mãi mãi là đường lui của cậu.”
Trần Vũ cảm động: “Nếu Thanh Hoa không còn thì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây