Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 816: Nỗi buồn khi kết thúc chiến tranh (3)

Chương Trước Chương Tiếp

816: Nỗi buồn khi kết thúc chiến tranh (3)

“Lạch cạch.”

“Lạch cạch.”

Hiệu trưởng bước chân nặng nề, bộ râu trắng dài khẽ run lên.

Từ cửa lớn đi đến bệ nể chỉ có khoảng cách hơn mười mét, nhưng ông phải mất hai phút mới đi hết.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)