198: Khi đó… nó còn rất gầy (1)
Những tòa nhà chọc trời rách nát và sụp đổ.
Đường nhựa cỏ dại mọc um tùm…
Mọi thứ đều yên tĩnh.
Chỉ có cơn gió bắc quen thuộc vội vã lướt qua, sáng tác một khúc ca bi tráng nhàn nhạt văng vẳng bên tai mà không ngân nga được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây