Lại đều hai mắt phát sáng dùng ánh mắt nhìn “thần tiên” nhìn chằm chằm hắn.
“À…ừ.”
Trần Vũ vô thức duỗi ngón tay gãi gãi tai, nói với Lão chủ nhiệm: “Đừng nói. Nhiều người nhìn tôi như vậy cảm giác rất ngại ngùng ý.”
Lão chủ nhiệm: “Nếu thật sự ngạI cậu có thể mặc quần áo vào trước.”
“Không cần nữa.” Trần Vũ phẩy tay từ chối, cúi đầu nhìn ánh sáng thần thánh bao phủ trên người: “Dù sao có mặc hay không cũng chẳng có tác dụng gì. Thời gian của tôi có hạn, hiện tại thầy chỉ huy tôi, vị trí nào thú triều nhiều nhất, ở đâu có dị thú cấp 9 tôi đi giết là xong chuyện.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây