Trần Trường An cười, lắc đầu nói.
“Mạc đệ, bí bảo thì không cần, đệ quên rằng hôm qua đã cho ta một món à.
“Việc nào ra việc đó, món bí bảo ngày hôm qua là vì cảm kích ân cứu mạng của Giang huynh, đưa đệ từ Thập Vạn Đại Sơn tới thành Phụng Thiên. Mà món bí bảo lúc này, là vì cảm kích Giang huynh tối hôm qua lại lần nữa cứu mạng, còn xin lỗi Giang huynh.
“Giang huynh, huynh nhất định phải nhận lấy! Tu vi của huynh là Kim Đan, cho dù không thể trở thành đồ đệ của vị cao nhân tuyệt thế kia, nhưng với hai món bí bảo này, thành tựu trong tương lai tất nhiên không thấp!”
Trần Trường An cười, cuối cùng vẫn nhận lấy món bí bảo kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây