Không có dị năng, không được đối xử như dị năng giả, mỗi ngày đều phải vật lộn giữa lằn ranh sống chết.
Những người trước mặt cô dường như không ngờ rằng Thẩm Tế Sơ lại không hề chột dạ hay sợ hãi trước ánh mắt của họ, đến cuối cùng, ngược lại là họ bắt đầu chột dạ.
Cho đến khi có người không nhịn được lên tiếng: “Tiểu thư, cô còn... rác ăn xong không? Tôi cũng muốn.”
“Còn tôi nữa!”
“Tiểu thư, đồ hộp cô vừa ăn có vẻ rất thơm, tôi có thể liếm một cái được không? Là cái cô vừa ăn xong ấy, tôi không giành của cô đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây