Lúc anh dừng tay, vùng da trên má từng bị anh chạm vào đã sớm đỏ ửng lên.
Thẩm Tế Sơ lập tức nghiêng mặt đi, đưa tay che mặt không cho anh nhìn, còn hung dữ mắng: “Bỏ ra! Muốn lên cơn thì cút sang một bên mà lên cơn!”
Hạ Xuyên Dã không những không giận mà còn cười, giữ chặt tay cô đang che mặt đặt lên đỉnh đầu: “Lên cơn?”
Bị anh kiềm chế, Thẩm Tế Sơ càng thêm tức giận, hơi nhếch môi, dưới ánh mắt của anh chậm rãi thốt ra mấy chữ châm chọc: “Tên dị năng giả rác rưởi, vô dụng.”
Người đàn ông cười khẩy: “Mắng cũng ác thật đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây