Cô ấy vỗ vai Thẩm Tế Sơ: “Đi trước đây, đám già đó tuy già nhưng không ngốc, trước kia cũng là vì mục đích riêng của mình, đợi khi họ nghĩ thông suốt, sẽ chủ động đến tìm cô.”
“Ừ.”
Rất nhanh, bóng dáng cô ấy đã biến mất khỏi tầm mắt.
Thẩm Tế Sơ nhìn theo hướng cô ấy rời đi một lúc, sau lưng rất nhanh có người gọi cô một tiếng.
Cô quay đầu lại, Hạ Xuyên Dã đang đứng cách đó hai bước, trên tay xách hai hộp cơm: “Ăn cơm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây