“Thời gian này bác sĩ Thẩm đúng là vất vả rồi, bác sĩ nên nghỉ ngơi cho khỏe, đừng thức đến nửa đêm mới về ngủ.”
“Được, cảm ơn.”
Môi trường bên trong không được coi là tốt nhưng đã được coi là đãi ngộ tốt nhất trong hoàn cảnh này rồi, hơn nữa số người thực sự rất đông, không thể làm được mỗi người một cái lều đặc chế, mọi người chen chúc nhau còn ấm áp hơn nhiều.
Tất cả mọi người đều im lặng, không dám đi lung tung xung quanh, dừng lại tùy ý, càng phải luôn chú ý đến động tĩnh của quân đội bên ngoài qua cửa sổ, sự sợ hãi và bất an lộ ra trong ánh mắt đều không phải giả.
Họ sợ mình sẽ bị coi là rác rưởi của đế quốc, bị vứt bỏ tùy tiện ở đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây